ĐÔI ĐŨA BẾP
Đoang Hồ
Hôm về quê, sẵn dịp bác tôi dọn dẹp đồ đạc, dỡ bỏ nhà cũ để xây nhà mới, anh em tôi xúm vào phụ bác một tay. Trong mớ đồ lạc-xoong bác không nỡ vứt đi, có một đôi đũa bếp cháy xém đầu và một chiếc nồi đồng đen kịt. Thấy tôi chăm chú vò vè, săm soi hai món "báu vật", bác cười bảo cháu thích thì lấy đi.
Vài mươi năm trước, đôi đũa bếp không thể thiếu trong chái bếp thôn quê. Nhà ba mẹ tôi cũng vậy, bên cạnh dàn bếp kiềng ba chân, một cái lóng tre to khoét miệng giữa thân, trong đó giắt vài đôi đũa bếp. Cơm nước nấu bằng rơm rạ, lá dương liễu, củi to củi nhỏ,... hoặc bánh tráng nướng lửa than mà không có đũa bếp làm dụng cụ cời tro than, hỗ trợ đưa đẩy ngọn lửa thì rất bất tiện. Hơn nữa, nấu cơm bằng than củi, nhất là nấu trong nồi đồng nếu không dùng phần đầu dẹp to bè của đũa bếp xới đều đôi lần khi sôi và cạn nước, cơm sẽ khó chín đều và thơm ngon đến phần cháy vàng dưới đáy nồi.