28 tháng 12, 2012

Đoang Hồ - Đôi cánh nhỏ, vững bước đi và rồi sẽ gặp. Hãy tin đi! Ba mẹ mãi bên lòng…




Con gái ơi…
ĐOANG HỒ
(gởi con gái tôi Đỗ Hoàng Thủy Tiên – Chúc mừng sinh nhật 29/12)

Tuổi hai mươi
Như hoa thủy tiên rực đồng, đượm hương khoe sắc
Nỗi niềm trinh nguyên

Ngày mẹ sinh con
Ba như mơ, bồng ẵm trên tay thiên thần nhỏ bé
Bên giường sinh, nụ hồng tình yêu lần đầu tặng mẹ
Con nắm tay ba, oa… oa… lấp tiếng đời cười

Giờ tuổi hai mươi
Con thành thiếu nữ
Chẳng biết phấn son, miệt mài con chữ
Lòng ba nửa buồn, lòng mẹ nửa vui…

21 tháng 12, 2012

Đoang Hồ - Khi mầm sống là những gì vĩ đại. Thế gian này trường cửu đến ngàn mai…




TÔI ĐÃ…
Đoang Hồ
(chiêm nghiệm mùa Giáng Sinh 2012)

Tôi đã thấy một hài nhi bé nhỏ
Nơi hang lừa máng cỏ giữa đêm đông
Nguyện quỳ đây xin làm kiếp mục đồng
Theo chân Chúa gột rửa lòng sám hối

Tôi đã khóc một hồn thơ vô tội
Nằm vất vơ cùng rác rưởi ven đường
Những giọt tình ai vô ý vãi vung
Nghe đau xót cho mảnh đời đồng loại

Tôi đã viết vì tim tôi còn chảy
Những tin yêu về thân phận giống loài
Khi mầm sống là những gì vĩ đại
Thế gian này trường cửu đến ngàn mai…
(12/2012)





19 tháng 12, 2012

Đoang Hồ - Khúc tương tư bạn hát. Dòng sầu niệm mình ngâm. Đời đủ dài trăm năm? Mà nay đầu chớm bạc…



Lý Đoàn Tín, Sự Thành và Đoang Hồ...

Bên nhau thứ Bảy
Đoang Hồ

Mình lại ngồi bên nhau
Vui những chiều thứ Bảy
Nghe ân tình tuôn chảy
Suối lòng say tím màu

Khúc tương tư bạn hát
Dòng sầu niệm mình ngâm
Đời đủ dài trăm năm?
Mà nay đầu chớm bạc…

Cuộc rượu ngày cũng tàn
Cùng sương khói nhân gian
Người sau đưa kẻ trước
Cạn giọt buồn ly tan…
(19/12/2012)





9 tháng 12, 2012

Đoang Hồ - Ngời xinh vóc ngọc khuôn rằm. Nét xưa mãi thắm, duyên thầm mãi vương...




CHÚC EM
Đoang Hồ
(mừng sinh nhật Thủy Trần và Nguyễn Thị Nhật Tân – 10/12)

Với nhau chén cạn ly đầy
Chúc em thêm tháng thêm ngày thêm năm
Ngời xinh vóc ngọc khuôn rằm
Nét xưa mãi thắm, duyên thầm mãi vương...
(09/12/2012)





8 tháng 12, 2012

Đoang Hồ - Cạn đi em, cạn với đời. Có say ta với đất trời… cùng say.




RƯỢU TÌNH
Đoang Hồ
(gởi Vợ tôi – Chúc mừng sinh nhật 10/12)

Mời em một chén rượu nồng
Đắng cay chi cũng là lòng của anh
Thuở tình hương tóc còn xanh
Lời ân tiếng ái riêng dành cho em

Hai mươi năm lẻ chạm thềm
Lửa yêu ngày tháng cháy mềm bờ môi
Tóc xưa giờ chớm bạc rồi
Thương em, ứa lệ phai phôi tuổi hồng

Mời em thêm chén rượu nồng
Buồn vui chi cũng vợ chồng, em ơi
Cạn đi em, cạn với đời
Có say ta với đất trời… cùng say
(12/2012)





3 tháng 12, 2012

Đoang Hồ - Gác vắng riêng niềm khuây rượu nhạt. Vườn hoang lạc bước nhớ môi mềm...




LY TAN
Đoang Hồ
(họa bài Lối Rẽ - thơ Thạch Thảo)

Ta đành trỗi khúc biệt ly em
Giọt lệ tàn khuya rỏ lạnh thềm
Gác vắng riêng niềm khuây rượu nhạt
Vườn hoang lạc bước nhớ môi mềm
Đò này phận mỏng buồm thưa gió
Bến ấy lòng xuân lá kín rèm
Phó mặc duyên tình cho kiếp số
Tơ hồng buộc trói chỉ buồn thêm!
(11/2012)





29 tháng 11, 2012

Đoang Hồ - Ta mơ có cháu bế bồng. Đêm hôm bập bẹ kêu ông gọi bà...




MƠ CHÁU
Đoang Hồ

Ta mơ có cháu bế bồng
Đêm hôm bập bẹ kêu ông gọi bà
Thân già dám nghĩ chi xa
Bi bô tiếng trẻ trong nhà làm vui…
(29/11/2012)





26 tháng 11, 2012

Đoang Hồ - Ngại nói thương em từ buổi ấy. Nên giờ đắng ruột, trách mình thôi!...




Tình buồn
ĐOANG HỒ
(họa bài Tình Khúc Buồn - thơ Thạch Thảo)

Sông chiều vạt tím lặng thầm trôi
Cánh nhạn tha hương vọng cuối đồi
Chén rượu say đời cung mộng vỡ
Con thuyền lạc bến tiếng lòng rơi
Lần đưa lệ đỏ quên lời hẹn
Bữa tiễn sương mờ lỡ khúc bôi
Ngại nói thương em từ buổi ấy
Nên giờ đắng ruột, trách mình thôi!
(11/2012)






22 tháng 11, 2012

Đoang Hồ - Bưởi em sáng ngọt chiều chua. Say lòng mát ruột cho vừa tình anh…



Miền sông nước Cửu Long không những giàu tôm cá, lúa khoai… mà còn rất nhiều hoa thơm trái ngọt. Một dịp về thăm Hoa Đông Tử ở nơi này, Đoang Hồ bắt gặp câu ca: “đất miền Tây ngọt trái, gái miền Tây…” là gì xin mời các bạn ghé bất kỳ quán hoa trái nhà vườn ở miền Tây sẽ rõ…

CHUYỆN BƯỞI BÒNG 1
Đoang Hồ

Anh ơi thương lấy bưởi bòng
Thân em chưa chồng, hương bưởi còn thơm
Bưởi em lớn trái dày cơm
Mẹ cha o bế sớm hôm mới vầy
Anh đừng mó máy đôi tay
Bưởi kia xót một, lòng này đau ba
Chỉ là hoa trái vườn nhà
Khổ cha cực mẹ gần xa rình mò
Bưởi em vừa bán vừa cho
Còn nguyên lá nụ không lo rụng đài
Người ta một chục mười hai
Em đây mười sáu anh hài lòng chưa?
Bưởi em sáng ngọt chiều chua
Say lòng mát ruột cho vừa tình anh…
(11/2012)





20 tháng 11, 2012

Đoang hồ - Về đây nhặt tiếng vọng ai đò...




MÃI NHỚ LỜI NGƯỜI
Đoang Hồ
(họa bài Thầy Tôi cùng Kiều Thành và Hương Thủy)

Về đây nhặt tiếng vọng ai đò
Người đã xa rồi nhẹ gánh lo
Một kiếp chưa nên tình bạn học
Ba năm đủ vẹn nghĩa sư trò
Rằng tâm xử thế đừng xây tượng
Ấy đạo làm người chớ tạc pho
Ngọn lửa hư vô còn mãi rọi
Mà nay hương khói nhạt thân cò
(11/2012)





19 tháng 11, 2012

Đoang Hồ - Áo giấy qua sông chưa ráo lệ. Ân tình nặng gánh hỡi thầy ơi…



Đời người phải thọ giáo với bao nhiêu thầy? Có những người thầy dạy bảo với thời gian rất dài nhưng ta không chút ấn tượng, sớm quên. Có người thầy gắn bó trong thoáng chốc nhưng ta mãi kính nhớ suốt đời.

Thầy V. ơi, em mãi quý kính thầy. Nhớ cái thời gạo châu củi quế những năm 80, lớp trò nghèo thầy cũng đâu gì hơn. Ngày hai bữa, bát khoai độn cơm tưởng chừng xanh xao mặt chữ. Quần áo giang hồ kỳ hiệp bạt màu, chỉ đỏ chỉ xanh. Những vần thơ thầy thắp lên làm sống dậy tâm hồn thằng học trò ốm nhom ốm nhách. Những tri thức thầy khơi dòng mở ra chân trời cho bao lớp trẻ quê nghèo. Thoáng chốc, thầy đến rồi đi, đi rất xa tận góc miền hải ngoại, không một dòng tin, không một ảnh hình…

THẦY ƠI
Đoang Hồ

Sư trò đạo nghĩa dễ gì vơi
Bút mực bao năm trả nợ đời
Ngọn lửa thi ca ơn buổi thắp
Con đường trí niệm nhớ ngày khơi
Trang văn giũa gọt hồng câu chữ
Bụi phấn rèn tôi sáng ý lời
Áo giấy qua sông chưa ráo lệ
Ân tình nặng gánh hỡi thầy ơi…
(11/2012)





15 tháng 11, 2012

Đoang Hồ - Đành gom hết lá thu bay. Đêm đêm sưởi ấm tháng ngày vắng em…




BỞI MÙA THU
Đoang Hồ

Một mùa thu nữa đi qua
Bóng người tâm tưởng đã xa thật rồi
Ai về đếm lá cùng tôi
Vàng câu mong nhớ, tím lời yêu thương

Ngày xưa gót ngọc rộn hương
Lòng tôi như lá bên đường lặng thinh
Ví dầu người ấy tường minh
Đừng chao mắt biếc cho tình cút côi

Nỗi đau mùa trước chưa nguôi
Nhìn cây trơ áo tim tôi buồn gầy
Đành gom hết lá thu bay
Đêm đêm sưởi ấm tháng ngày vắng em…
(tàn Thu 2012)





13 tháng 11, 2012

Đoang Hồ - Tình ai chạm ngõ lay bờ mộng. Ánh bạc loang dòng trắng bến mê.




MƠ QUÊ
Đoang Hồ

Những tưởng rằng chân lạc lối về
Muôn chiều giá lạnh hắt hiu quê
Trăng khuya rướm lệ miền cô tịch
Khói sớm quàng sương xóm phụ kề 
Mục địa vồng tre giăng kín lối
Thinh không tiếng vạc vỗ nghiêng bề
Tình ai chạm ngõ lay bờ mộng
Ánh bạc loang dòng trắng bến mê
(11/2012)





8 tháng 11, 2012

Đoang Hồ - Số duyên...



Có loài hoa khi vắng lá hoa mới bừng sắc nở.
Có cuộc tình khi chia xa mới cảm hết hương vị yêu thương...

TRÁCH
Đoang Hồ

Trách hoa
hữu sắc vô tâm
Buồn thương
chiếc lá lặng thầm ra đi
Tôi và em
có khác chi
Người nam kẻ bắc thôi thì…
số duyên...
(11/2012)





6 tháng 11, 2012

Đoang Hồ - Xa quê vò võ lòng đêm khóc. Vắt cạn con tim chút lệ thừa…




NHỚ QUÊ
Đoang Hồ

Hết hạ rồi đông đã mấy mùa
Ga chiều vọng tưởng buổi ai đưa
Nghe vàng sắc núi, vàng mơ ảo
Cảm tím hương ngàn, tím mộng xưa
Tiếng nỉ lời non chờ kẻ đệm
Niềm ai khúc oán đợi người khua
Xa quê vò võ lòng đêm khóc
Vắt cạn con tim chút lệ thừa…
(10/2012)






31 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Chén rượu mua vui ngày lớn tuổi. Lời thơ tạ lỗi buổi xuân thì...




SINH NHẬT BUỒN
Đoang Hồ
(tặng Sự Thành – chúc mừng sinh nhật 05/11)

Ngẫm lại nửa đời hỏi được chi?
Vợ yêu lớn bé chẳng ra gì
Đường tình loạn nhịp bờ tim mỏi
Bước nghiệp khan tài thể trí suy
Chén rượu mua vui ngày luống tuổi
Lời thơ tạ lỗi buổi xuân thì
Râu xồm tóc bạc, bàn tay trắng
Nhắm mắt chua lòng, dọ dẫm… đi…
(10/2012)






27 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Đồi hồng rựng nụ chưa mời nhấm. Suối ngọc mơn trầu đã muốn têm...




NHỤC THỂ
Đoang Hồ
(họa tranh)

Xác thịt buồn ngồi quạnh sánh đêm
Người ơi mộng rũ ướt chân thềm
Đồi hồng rựng nụ chưa mời nhấm
Suối ngọc mơn trầu đã muốn têm
Tịch bóng thương sao bờ cánh guộc
Liêu khuya tiếc quá nét môi mềm
Bờ ân bến ái mùa xưa vọng
Gió bạc nghe tình chua xót thêm...
(10/2012)

25 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Rổ rá bung vành còn có bạn. Về thôi cạp nốt chút duyên thừa...




XIN EM
Đoang Hồ

Em ơi thương nhớ đã đang mùa
Nỡ bỏ chơi rồi ai đẩy đưa
Một mảnh tình thơ còn bé dại
Đôi bầu huyết mộng vẫn xinh xưa
Hoa thơm mấy thuở thưa người hái
Quả lạ sao giờ lắm kẻ mua
Rổ rá bung vành còn có bạn
Về thôi cạp nốt chút duyên thừa
(10/2012)






20 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Sỏi đá vô tri còn tủi phận. Sao người nỡ buộc thắt tim nhau!...



Trò duyên tình ai hứng tung may rủi
Mấy lần đau cho được một lần thương?

KHÓC ĐI EM
Đoang Hồ

Hỏi rằng em được mấy lần đau
Giọt lệ bi ai sớm ngả màu
Kiếp số bươn chèo doi bể cạn
Duyên tình ngụp lặn khúc sông sâu
Chua lòng kẻ sĩ vờn con nước
Buốt ruột hồng nhan lỡ nhịp cầu
Sỏi đá vô tri còn tủi phận
Sao người nỡ buộc thắt tim nhau!
(10/2012)





18 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Ba-ri-a, có gì đẹp không em? Ngày anh về, hoa ban hồng phủ lối...



Nhà thờ Chánh tòa Bà Rịa...

Ơi, Ba-ri-a
ĐOANG HỒ

Ba-ri-a, có gì đẹp không em?
Ngày anh về, sắc trời sao tím thế
Những cung đường phổng phao đầy hoa lệ
Góc phố quen nghe chật chội nỗi niềm

Đèn vàng khuya u linh soi ngàn sương
Hàng cây si bạc tóc đứng canh đường
Vuông cửa sổ phiêu diêu màu phúng dụ
Khúc nhạc buồn ai gọi nhớ gởi thương

Tháp Nhà Tròn chim trời mùa treo tổ
Bờ Dinh giang giờ thôi tím ti-gôn
Núi đồi xa khói dìu mây kết nhớ
Qua Long Hương mượn dáng đá ru hồn

Ba-ri-a, có gì đẹp không em?
Ngày anh về, hoa ban hồng phủ lối
Chuông thánh đường giục chân đời ai vội
Lời kinh xưa còn cháy khát môi mềm
(10/2012)

* Ba-ri-a: Bà Rịa





17 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Bến cũ sầu u thuyền có hiểu. Còn thương xin hát lý tìm nhau...




LÝ TÌM NHAU
Đoang Hồ

Còn thương xin hát lý tìm nhau
Từ dạo người đi lẻ mái đầu
Hoa cỏ trôi thương miền trảng rộng
Lục bình dạt nhớ chốn vàm sâu
Khua chèo chạnh dạ xanh xao bóng
Mượn rượu mềm lòng tím tái câu
Bến cũ sầu u thuyền có hiểu
Còn thương xin hát lý tìm nhau...
(10/2012)





16 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Nghe thương đói cữ, nhớ tràn đêm...




THỬ LÒNG
Đoang Hồ

Dạo để lòng này thử vắng em
Nghe thương đói cữ, nhớ tràn đêm
Tàn khuya quạnh quẽ, bờ tim lạnh
Xế buổi đìu hiu, khúc ruột mềm
Day dứt lời ân mờ vọng giậu
Nôn nao dấu ái tím loang thềm
Xa nhau mấy bữa như vài tháng
Bỏ Phật anh về, không ở thêm!
(09/2012)






11 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Ai rung nhạc khúc mùa ly biệt. Chén rượu tàn đêm lắng đọng lời...




NHỚ BẠN
Đoang Hồ

Từ buổi trăng ngàn dạt thẳm khơi
Lòng này nhớ bạn luống đầy vơi
Tâm tư cuộn chảy tràn sông núi
Niệm ý trào dâng thấu đất trời
Mượn gió lùa sương, mơ mộng rụng
Ôm đèn gối bóng, nỗi niềm rơi
Ai rung nhạc khúc mùa ly biệt
Chén rượu tàn đêm lắng đọng lời
(08/2012)





10 tháng 10, 2012

Lý Đoàn Tín - Cảm nhận về Ơi, Ba-ri-a




Cảm nhận về ƠI, BA-RI-A
Lý Đoàn Tín

Chiều gần cuối tuần, í ới gọi nhau về Bà Rịa, viếng tang bố của người bạn chung lớp, nhân tiện thăm lại chốn cũ. Từng góc phố, con đường tráng lệ mang dáng dấp đô thị, khẳng định sự phát triển hạ tầng, phát triển xã hội. Mừng cho đất nước ngẩng đầu sánh vai với các anh em trong khu vực Đông Nam Á, nhưng cũng ngậm ngùi khi không gian xưa nay còn đâu nữa…

Đâu rồi hàng cau ngã tư Xóm Cát, lấy chỗ nào cho trăng về đậu? Đâu rồi dáng xưa – một thuở mềm lòng.

Quây quần cùng bạn hữu rồi tìm một không gian riêng cô đọng hơn, chắt lọc hơn. Đó là Logia của nhà bố Đốc tờ Quỳnh, đàn ca dìu dặt, đêm mờ sương.

Góc nhìn từ nhà bố Đốc tờ Quỳnh ra Quốc lộ có hàng cây thấm đẫm sương đêm, xỏa tóc đón ánh đèn vàng đẹp sững sờ, hòa sắc lung linh, trang nghiêm đứng canh đường với một chút lả lơi đùa cơn gió vội. Bây giờ rất khuya, thỉnh thoảng có một chuyến xe thảng thốt lại qua nên tôi biết mình đang nhìn một không gian đang chạy qua thời gian chứ không phải chiêm nghiệm một bức tranh phong cảnh mang màu sắc về Levistan.

Đèn vàng khuya u linh soi ngàn sương
Hàng cây si bạc tóc đứng canh đường
Vuông cửa sổ phiêu diêu màu phúng dụ
Khúc nhạc buồn ai gọi nhớ gởi thương

Đêm đó, tôi biết có một người không ngủ. Đêm đó, tôi biết có một tâm hồn nhạy cảm ru mình vào ký ức, ký ức dẫn dụ người nghệ sỹ từ Bà Rịa đến giảng đường kinh tế.

Thương chi mà cuộc gọi 03h00 đêm tóc rối mù mù. Xin gởi các bạn lời thơ tôi nhớ được:

“Giá nói yêu em từ dạo đó,
Giờ chẳng lang thang nhặt tiếng đàn”
(Bình Chánh, 20/10/2012)





8 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Quê kiểng muôn chiều sũng đục mây. Tha nhân khúc ruột lệ vơi đầy. Đêm đêm văng vẳng lời ai oán. Mà xót thương ôi mảnh đất gầy...




Xót quê
ĐOANG HỒ

Quê kiểng muôn chiều sũng đục mây
Tha nhân khúc ruột lệ vơi đầy
Mưa tuôn mắt mẹ niềm lênh láng
Gió thét lòng cha nỗi ngụa ngầy
Xám đất cuồng giông gào rú quậy
Đen trời mãnh lũ nộ hờn quây
Đêm đêm văng vẳng lời ai oán
Mà xót thương ôi mảnh đất gầy
(08/10/2012)