20 tháng 10, 2016

Đoang Hồ - Từ nay con lại khóc... Mẹ mụ mê không nhớ nổi con mình. Mẹ tâm trí lững lờ miền vô thức. Nắm chặt tay con như bám víu phao tình...




CON ĐÃ KHÓC...
Đoang Hồ
(viết ở BV115)

Con đã khóc lần đầu khi làm Mẹ đau
Oe oe như tiếng tạ ơn trả Mẹ
Tạ ơn nỗi đau thịt da toạc xé
Rứt ruột cho con lành lặn hình hài

Con đã khóc nhiều lần khi nhìn Mẹ đau
Những bệnh tật gặm mòn thân xác Mẹ
Dẫu biết trần gian ải đau nhân thế
Mà sao con nước mắt ngược xuôi lòng

Mẹ ơi Mẹ ơi, đôi tay bối rối
Con níu từng ngày, ôm Mẹ quỳ đây
Mẹ ơi Mẹ ơi, lòng con nước mắt
Rơi ướt một đời, thương Mẹ vậy thôi

Từ nay con lại khóc...
Mẹ mụ mê không nhớ nổi con mình
Mẹ tâm trí lững lờ miền vô thức
Nắm chặt tay con như bám víu phao tình...
(20/10/2016)





15 tháng 10, 2016

Đoang Hồ - Tôi và Em chung cuộc chơi. Yêu thương tận hiến, nào đòi trăm năm...




KHÔNG ĐỀ
Đoang Hồ

Bên nhau, gần lại nhưng xa
Tình chông chênh giữa phong ba dòng đời
Tôi và Em chung cuộc chơi
Yêu thương tận hiến, nào đòi trăm năm...
(15/10/2016) 





14 tháng 10, 2016

Đoang Hồ - Tôi từ rơm rạ bước ra đời. Có những buồn vui còn đọng mãi. Có những con đường thôi bước lại. Để giờ thương lắm, tuổi thơ ơi...




TUỔI THƠ ƠI
Đoang Hồ

Tôi về tìm lại tuổi thơ tôi
Năm tháng du cư lạc mất rồi
Đâu bến sông quê chiều ngụp lặn?
Đâu đồng cuối vụ trẻ vui chơi?

Tôi nhớ chang chang đồng đất nỏ
Quần nhau bóng cỏ ngửa nghiêng cười
Tôi nhớ cánh diều ngày nghỉ học
Bao nhiêu mơ ước thả lên trời

Tôi từ rơm rạ bước ra đời
Có những buồn vui còn đọng mãi
Có những con đường thôi bước lại
Để giờ thương lắm, tuổi thơ ơi...
(13/10/2016)





11 tháng 10, 2016

Thủy Trần - Tim em lại thẳng một đường về anh. Cau già ủ mộng trầu xanh. Chén hồng say chuốc giấc lành bền lâu. Thế rồi tình mãi bên nhau...




THẾ RỒI...
Thủy Trần

Thế rồi em được sinh ra
Thế rồi em lớn lên và biết yêu
Thế rồi hôm ấy một chiều
Dưng lòng sao thấm đẫm nhiều nhớ thương
Bến đời trăm lối ngàn phương
Tim em lại thẳng một đường về anh
Cau già ủ mộng trầu xanh
Chén hồng say chuốc giấc lành bền lâu
Thế rồi tình mãi bên nhau...
(11/10/2016)





10 tháng 10, 2016

Đoang Hồ - Em nào phải của riêng tôi. Lắm anh ngứa bụng cắn môi ngậm vành...




CÁI LY
Đoang Hồ

Em nào phải của riêng tôi
Lắm anh ngứa bụng cắn môi ngậm vành
Đã cơn kiếm cớ chuồn nhanh
Chổng chơ trong chạn em hình như đau...
(09/10/2016)





6 tháng 10, 2016

Đoang Hồ - Mẹ già sáng mệt lại chiều đau. Gồng gánh lo toan bạc mái đầu. Khổ Mẹ lòng con nào muốn vậy. Con còn nợ Mẹ một nàng dâu...




Con còn nợ Mẹ một nàng dâu
ĐOANG HỒ
(gởi chú em Lê Sỹ)

Quanh năm chí thú mở mang nghề
Chuyện vợ coi mòi chẳng ngó nghê
Sắp bốn mươi xuân tình vẫn vậy
Đi khuya về sớm vắng tay kề

Nhiều lần Mẹ nhắc lo tìm vợ
Lắm mối chơi nhà chẳng dám thương
Bé Xíu đôi mươi sàng tuổi cháu
Cô Xuân dáng vóc lại hơi xương

Khổ nhỉ đời con chẳng bán buôn
Bao giờ dâng Mẹ miếng trầu vuông?
Trai tân tốt mã xem chừng ế
Hàng mãi nằm kho nghĩ cũng buồn

Mẹ già sáng mệt lại chiều đau
Gồng gánh lo toan bạc mái đầu
Khổ Mẹ lòng con nào muốn vậy
Con còn nợ Mẹ một nàng dâu
(05/10/2016)





5 tháng 10, 2016

Thủy Trần - Mong khi sân khấu buông rèm. Sàn đời chồng vợ đừng lem luốc màu. Xin tròn vai diễn cho nhau...




VAI DIỄN
Thủy Trần

Ai mua em bán tiếng cười
Chỉ riêng nước mắt xin người đừng mua
Làm thân con gái tư mùa
Buồn vui lắm lúc đủ chua xót lòng
Đào thương nào ngại đục trong
Tình anh kép chính sao vòng vo em?
Mong khi sân khấu buông rèm
Sàn đời chồng vợ đừng lem luốc màu
Xin tròn vai diễn cho nhau...
(04/10/2016)