30 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Chiều nay xóm nhỏ lòng như lặng. Sau ánh hoàng hôn sương khói về. Không khóc mà nhạt nhoà nước mắt. Chạnh lòng thương quá bóng cau quê...



Viết dưới hàng cau Xóm Đồng thôn Đôn Lương...

BÓNG CAU QUÊ
Đoang Hồ

Cái thuở nội tôi còn thiếu nữ
Các bà các chị thích ăn trầu
Ông tôi những buổi thôi mùa vụ
Bên hè chăm chút mấy hàng cau

Trưa trưa ngồi mát bên sông vắng
Quệt miếng cau hồng chuyện với nhau
Tối tối trăng về vui giã gạo
Buông câu hát hố đỏ quạch trầu

Nội tôi đã mất mươi năm trước
Các bà các chị bớt ăn trầu
Răng đen đến tuổi dần rơi rụng
Các bà các chị nghỉ trầu cau

29 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Sương còn ôm ấp cành đa. Tiếng chim chăn vịt sao da diết buồn...



Xóm Đồng - Đôn Lương...

XÓM SÔNG ĐẦU NGÀY
Đoang Hồ

Bên sông cầm tử co ro cóng
Xóm nhỏ lưa thưa rụng tiếng gà
Sương còn ôm ấp cành đa
Tiếng chim chăn vịt sao da diết buồn...
(27/01/2015)





26 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Don Sông Vệ tuổi đang thì. Nhỏ con ngọt thịt... Trách gì không ngon!




DON SÔNG VỆ
Đoang Hồ

Ai về Nghĩa Hiệp, 
dừng chân
ghé Don Cây Khế một lần, 
khó đi...
Don Sông Vệ tuổi đang thì
Nhỏ con ngọt thịt...
Trách gì không ngon!
(25/01/2015)





21 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Em đâu giữa rộng dài thương nhớ? Cảnh mộng sao tình nghe cút côi…



Cảm tác từ bức tranh sơn dầu Nắng Xanh – họa sỹ Lý Đoàn Tín…

MIỀN MỘNG
Đoang Hồ

Núi bạc từng đàn mây trắng trôi
Đồng xanh nắng lụa trải lòng rồi
Êm êm gối rạ, nhà riêng mái
Lẻo lẻo soi dòng, cây đủ đôi
Khúc dế đầy xuân lời rộn rực
Ngàn hoa thắm sắc dạ bồi hồi
Em đâu giữa rộng dài thương nhớ?
Cảnh mộng sao tình nghe cút côi…
(20/01/2015)





19 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Nén buồn đau! Khói nhang tiễn biệt. Hẹn nhau thiên đàng...



Cảm tác chia sẻ nỗi buồn đau cùng Nhóm bạn CTB cấp III của bà xã Thủy Trần...

LẦN ĐI
Đoang Hồ

Đời người
sớm muộn lần đi
Bạn giành bước trước
Thôi thì mình sau
Nén buồn đau!
Nén buồn đau!
Khói nhang tiễn biệt
Hẹn nhau thiên đàng...
(17/01/2015)





17 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Người lạnh. Ta lạnh. Một mình. Cafe...




CAFE MỘT MÌNH 
Đoang Hồ 

Sáng lạnh. 
Một mình. 
Cafe. 
Tay tê an ủi tay tê. 
Một mình. 
Ới nhau. 
Có tiếng không hình. 
Người lạnh. 
Ta lạnh. 
Một mình. 
Cafe... 
(Napoli Cafe - sáng 17/01/2015) 







13 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Tản mạn thơ rượu Nhóm Bạn CTG (5)...





TẢN MẠN
 THƠ RƯỢU
NHÓM BẠN CTG (5)
Đoang Hồ

Không biết từ lúc nào, những người bạn của gần 30 năm trước dần dà gom lại với nhau bên những cuộc rượu thơ đàn ca sáo thổi mỗi chiều thứ bảy. Riết rồi những cuộc rượu thơ này trở thành sinh hoạt không thể thiếu trong cuộc sống của các lão Nhóm Bạn CTG. Không tụ họp lại nhớ, tụ họp rồi lại khó quên.

Sự đời có sinh có tử. Cuộc rong chơi không nằm ngoài quy luật đó. 20, 30 năm nữa, Nhóm Bạn CTG ít ra cũng còn vài trăm cuộc rượu thơ, và những cuộc rượu thơ tiếp sau biết còn được bao nhiêu lão ngồi rượu với nhau...?

Cuộc rượu ngày cũng tàn
Cùng sương khói nhân gian
Người sau đưa kẻ trước
Cạn giọt buồn ly tan…
(trích Bên Nhau Chiều Thứ Bảy)

12 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Tình già cam nguyện xin lần buộc. Bên bến tình em trọn giấc yên…



Tranh sơn dầu Lý Đoàn Tín...

TÌNH
Đoang Hồ

Sông nước hữu tình tựa cõi tiên
Lênh đênh chi nữa hỡi tình thuyền
Tình già cam nguyện xin lần buộc
Bên bến tình em trọn giấc yên…
(12/01/2015)





Đoang Hồ - Em thương, xin thương đến cùng. Đời chim lắm nỗi lạnh lòng, em ơi...




CHIM GIÀ
Đoang Hồ

Chim anh nay đã già rồi
Sức đâu bay nhảy như thời trẻ trung
Em thương, xin thương đến cùng
Đời chim lắm nỗi lạnh lòng, em ơi...
(11/01/2015)





Đoang Hồ - Tản mạn thơ rượu Nhóm Bạn CTG (4)...


Sự Thành (đứng), Đoang Hồ cùng sư thúc Gia Nguyễn...






TẢN MẠN
 THƠ RƯỢU
NHÓM BẠN CTG (4)
Đoang Hồ

Ở đời, gặp nhau là duyên nhưng gắn bó được với nhau mới là quý. Có thể nói, trong Nhóm Bạn CTG đàn ca sáo thổi những chiều thứ bảy, tôi và Lão Tam gắn kết về thơ với nhau lâu nhất. Thuở còn hàn vi mưu sinh, chân ướt chân ráo ở cái đất Sài Gòn này, những chiều buồn buồn hai đứa tôi thường lả lơi vài câu thơ rủ nhau ghé quán cóc góc phố nào đó...

Lão Nhị:
Ái ân là cái nợ đời
Rượu bia là cái duyên thời làm trai
Chiều nay ai thích chiều nay
Cùng ta nâng chén giãi bày tương tư

Lão Tam:
Chén đưa, chén tiễn, rượu mời
Kẹt vì lỡ buổi xin dời hôm sau
Nhớ từ độ ấy gặp nhau
Chưa cùng ai cạn chén sầu tương tư

Hay đại loại như:
Ước gì giờ bạn cùng tôi
Cạn dăm chén rượu cho môi đỡ buồn...

Chiều nay, ai thích chiều nay
Cùng ta cạn chén giãi bày tâm tư...

9 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Tản mạn thơ rượu Nhóm Bạn CTG (3)...






TẢN MẠN
 THƠ RƯỢU
NHÓM BẠN CTG (3)
Đoang Hồ

Tháng 10/2012, Nhóm Bạn CTG có dịp về Bà Rịa, nơi Lão Nhị, Lão Tứ và Lão Ngũ trải qua thời cấp III của mình. Ít có dịp đi nguyên nhóm, nên lần hội ngộ này rất ấn tượng. Viếng đám ma cha bạn học xong lúc 19h00, nhóm bạn cấp III mời Nhóm Bạn CTG Sài Gòn về quán Trống Đồng (do một cô bạn cùng lớp làm chủ) giải khuây. Buổi họp lớp thu nhỏ này dây dưa kéo dài đến gần 23h00. Cảm thấy chưa đã, cả nhóm tiếp tục thu gom hậu cần lên xe kéo về nhà thân phụ Lão Tứ làm cuộc rượu thơ đàn ca sáo thổi qua đêm…

Bà Rịa giờ thay đổi rất nhiều, đến độ Lão Ngũ mỗi lần về thăm phải luyến tiếc thốt lên: 
Đâu rồi hàng cau ngã tư Xóm Cát, lấy chỗ nào cho trăng về đậu? Đâu rồi dáng xưa – một thuở mềm lòng…

Riêng Lão Nhị, với những hoài niệm về Bà Rịa đau đáu trong tâm hồn, như một tiếng kêu thảng thốt vọng về quá khứ… đã đăng đàn bài Ơi! Ba-ri-a có đoạn như sau:

Ba-ri-a, có gì đẹp không em?
Ngày anh về, hoa ban hồng phủ lối
Chuông thánh đường giục chân đời ai vội
Lời kinh xưa còn cháy khát môi mềm…

8 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Tản mạn thơ rượu Nhóm Bạn CTG (2)...





TẢN MẠN
 THƠ RƯỢU
NHÓM BẠN CTG (2)
Đoang Hồ

Tôi nhớ như in ngôi trường cấp III ấy nằm trên một đồi dương. Con đường cát trắng hai bên dương xanh chạy dài đến cháng ba thì chia đôi, lối về PTCS lối lên PTTH. Tầm trưa trưa, sau khi tan học, lũ trẻ chúng tôi hay tụ tập tại cháng ba chơi đùa. Mặc dù vui đùa cùng chúng bạn nhưng lâu lâu tôi vẫn dán mắt trông lên đồi dương. Ngày ngày giờ này, các chị lớp trên chuẩn bị tan học xuôi về. Trời nam miền Trung giêng hai đẹp vô cùng, nắng buông nhẹ, gió biển lưa thưa. Lối từ đồi dương, các chị trong áo dài trắng, nón lá nghiêng vai, tay ôm cặp đen trước ngực là đà cánh bướm đổ về. Biết bao lần tôi – một chàng trai mới lớn, ngẩn ngơ xao xuyến, đứng lặng trông theo. Hình ảnh ấy luôn sống động trong tâm trí tôi đến giờ. Năm đó, tôi học lớp sáu…

Gần 40 năm sau, trong một cuộc rượu thơ, Lão Tứ khẽ ngâm bài thơ Đường Xưa với khổ đầu như sau:

Đường xưa một lối đi về
Ai rũ lời thề xóa dấu chân xưa
Tôi ngày hai buổi nắng mưa
Vừa gom nỗi nhớ vừa mua nỗi buồn...

7 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Tản mạn thơ rượu Nhóm Bạn CTG (1)...




TẢN MẠN
 THƠ RƯỢU
NHÓM BẠN CTG (1)
Đoang Hồ

Đời người ai không muốn yêu và được yêu. Dù là đơn phương, dù là ngộ nhận, thực tế hay tưởng tượng, cũng cảm thấy hạnh phúc và đau khổ trong nỗi niềm hợp tan. Đời như thế mới thi vị, mới có cảm hứng cho những cuộc rượu thơ.

Cũng tầm mùa này 3 năm về trước, trong lúc rượu thơ cao hứng Lão Tứ đăng đàn bài thơ Khúc Ly Tan, bài dài nhưng nổi cộm bốn câu cuối như sau:

Trót trao nhau cả cuộc đời 
Chia tay ai dễ chia lời thề xưa?
Trời còn có nắng có mưa
Xa em anh có bốn mùa bão giông!

Cả phòng rượu trầm xuống, cứng đơ, thinh lặng, suy ngẫm như đang chực chờ cơn bão tình đổ tới.

Lão Ngũ nhấp chén rượu lấy hơi rồi khề khà phát pháo:
"Xa em anh có bốn mùa bão giông"
Lão Tứ viết hay quá, ngộ đọc mà nghe trong lòng dậy sóng, cơn sóng tình đến với mùa bão giông mang lời thề xưa theo "lá vàng chạm ngõ" của Lão Nhị. Có thương có nhớ thiệt tình mới có bốn mùa bão giông, mới có nội lực để viết lên câu thơ như vậy. Cái xót xa của Lão Tứ nghe rất thật thà, như nỗi đau của ngộ hồi nào Nàng lên xe hoa bỏ lại ngộ với khoảng trời đầy sân nắng cũ.
Nếu trời theo ý Lão Tứ, ngộ sẽ bỏ nghề để kinh doanh áo mưa…

6 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Hạnh phúc tôi là được bên em café cuối tuần. Tay âu yếm tay, mắt say đắm mắt. Lòng rưng lòng nhìn tóc nhau chớm bạc. Yêu…



Thủy Trần và Đoang Hồ tại Đồng Xanh Café...

HẠNH PHÚC TÔI
Đoang Hồ

Hạnh phúc tôi là được cạn nhau chén rượu cuối năm
Bạn lả lơi đàn, tôi man mác sáo
Tiếng hát lời thơ quên đời phiền não
Say…

Hạnh phúc tôi là được gần mẹ cha cuối tháng
Ngùi ngùi thân sinh lặng lẽ cuộc già
Hoa cỏ làm vui, xóm làng bầu bạn
Thương…

Hạnh phúc tôi là được bên em café cuối tuần
Tay âu yếm tay, mắt say đắm mắt
Lòng rưng lòng nhìn tóc nhau chớm bạc
Yêu…

Hạnh phúc tôi là được sum vầy mâm cơm cuối ngày
Con gái bên ba, con trai phía mẹ
Mươi năm nữa biết đời còn có thể…
Mong…
(05/01/2015)





5 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Tôn sùng em khai phá trường phái yêu, là thân kiếp này thành tâm vật mẫu, là tôi mặc định khuôn tranh mang hình hài thánh dấu, tự đóng đinh mình và treo lên…




TRỪU TƯỢNG
Đoang Hồ

Em hiện ra như một nàng họa sỹ đa tình
từ căn phòng vuông vức ấy
tôi dát mỏng và tự căng hồn mình lên khung vải
đợi chờ ân ái thăng hoa

Từng đường tay đan qua
em xới tung những nhói đau trừu tượng
những xúc cảm dọc ngang không đợi ngày ảo tưởng
tôi mơ hồ sờ soạng những hình nét chấm phá trong đêm

3 tháng 1, 2015

Đoang Hồ - Sống hoài ngõ ấm tay quen. Đêm nay thấy lòng chớm lạnh...




LẠNH
Đoang Hồ

Trời se một chút lạnh
Da thịt dường giá buốt
Người se một chút giận
Con tim dường đau nhói

Thời tiết vốn thất thường
Trong mưa còn lắm nắng
Người rất đỗi thất thường
Bão giông trong thinh lặng

Đừng chống chế cho mình
Khi tầng ozon yêu thương dần mỏng
Khi vắt kiệt tình nhau như rừng xanh buộc thành vùng trống
Trách sao lũ lụt tràn về...