TẢN MẠN
THƠ RƯỢU
THƠ RƯỢU
NHÓM BẠN CTG (1)
Đoang Hồ
Đời người ai không muốn yêu và được yêu. Dù là đơn phương, dù là ngộ nhận, thực tế hay tưởng tượng, cũng cảm thấy hạnh phúc và đau khổ trong nỗi niềm hợp tan. Đời như thế mới thi vị, mới có cảm hứng cho những cuộc rượu thơ.
Cũng tầm mùa này 3 năm về trước, trong lúc rượu thơ cao hứng Lão Tứ đăng đàn bài thơ Khúc Ly Tan, bài dài nhưng nổi cộm bốn câu cuối như sau:
Trót trao nhau cả cuộc đời
Chia tay ai dễ chia lời thề xưa?
Trời còn có nắng có mưa
Xa em anh có bốn mùa bão giông!
Cả phòng rượu trầm xuống, cứng đơ, thinh lặng, suy ngẫm như đang chực chờ cơn bão tình đổ tới.
Lão Ngũ nhấp chén rượu lấy hơi rồi khề khà phát pháo:
"Xa em anh có bốn mùa bão giông"
Lão Tứ viết hay quá, ngộ đọc mà nghe trong lòng dậy sóng, cơn sóng tình đến với mùa bão giông mang lời thề xưa theo "lá vàng chạm ngõ" của Lão Nhị. Có thương có nhớ thiệt tình mới có bốn mùa bão giông, mới có nội lực để viết lên câu thơ như vậy. Cái xót xa của Lão Tứ nghe rất thật thà, như nỗi đau của ngộ hồi nào Nàng lên xe hoa bỏ lại ngộ với khoảng trời đầy sân nắng cũ.
Ngày ấy, Lão Tam còn đang bận lo toan thủ tục pháp lý với cuộc chia ly thật sự với người vợ đầu. Lão hiểu thấu vấn đề, mặc dù “chia ly có gì vui” nhưng đau hay không đau chỉ mình lão biết. Lão không nói gì chỉ cười mĩm, cho rằng mấy lão này có thực tế đâu mà bày đặt tưởng tượng ly với tan…
Ừ, dù chưa nếm thực tế nhưng trong cuộc chơi, thử đặt mình vào hoàn cảnh yêu đương và ly tan ấy, hỏi ai không thể xao lòng… Tiếp mạch thơ trong bài Khúc Ly Tan ấy, Lão Nhị và Lão Tứ bèn ngâm nga song tấu:
Lão Nhị:
Nhớ ngày em vội lấy chồng
Tay anh ngơ ngác bế bồng niềm đau
Biết duyên khác nhịp lệch cầu
Mà đành gói ghém tơ sầu ra đi
Lão Tứ:
Gập ghềnh với khúc biệt ly
Tình phai duyên nhạt còn gì mà mong
Sống mòn với chuổi ngày đông
Ta cùng thơ rượu để hong nỗi niềm…
Lão Nhị:
Thật rồi! Ta mất dấu em
Trăng khuya lẻ bóng bên thềm bơ vơ
Con tim ra ngẩn vào ngơ
Tháng ngày chuốc rượu cho thơ nhục nhừ...
Lão Tứ:
Trăng khuya đã ngủ bên hồ
Một mình không bóng lò dò niềm riêng
Mộng đời tơi tả ngả nghiêng
Ta cùng thơ rượu một miền không trăng!
Lão Nhị:
Người ơi có thấu cho rằng
Đêm nay mượn rượu thương gần nhớ xa
Dốc bầu cạn nỗi lòng ta
Mà nghe giông bão đi qua tim mình
Lão Tứ:
Thân thời ở chốn bình yên
Tim thời bão tố triền miên tháng ngày
Rượu là mượn chút men say
Cho ta gửi gắm trải bày tâm tư!
Lão Nhị:
Nỗi niềm thực thực hư hư
Người rao mộng tưởng, kẻ ru mộng tình
Nhặt từ chén rượu u linh
Xót xa, chệnh choạng bóng hình người xưa...
Cuộc song tấu còn dài, chỉ xin trích lại vài đoạn hầu vui cùng chư vị. Hội CTG chúng tôi là thế, thơ với thẩn, một chén rượu thôi cũng nghiêng đổ cả đất trời…
(06/01/2015)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
- Trong 'Nhận xét với tư cách': Bạn chọn mục 'Chọn Tên/URL'
- Trong 'Chỉnh sửa hồ sơ': Gõ họ tên vào ô 'Tên', gõ đường link blog của bạn vào ô 'URL' (nếu có, còn không để trống), click nút 'Tiếp tục'.
- Click nút 'Xuất bản'.