30 tháng 9, 2012

Đoang Hồ - Vén lá săm soi chồi thắm nụ. Xoăn cành nựng nịu nhụy vàng nhân...




TẮM CÙNG SEN
Đoang Hồ
(họa bài Tặng Sen – thơ Dũng Nguyễn)

Thuyền tiên nghịch nước bến duyên trần
Khí dục nam nhi lọ cổ tân
Vén lá săm soi chồi thắm nụ
Xoăn cành nựng nịu nhụy vàng nhân
Thầm nghe xúc cảm tràn hoan lạc
Đượm thấu tâm can khoái vị trân
Những muốn thanh tu mà thoát tục
Rằng lo cửa tịnh chẳng dư phần
(09/2012)





27 tháng 9, 2012

Đoang Hồ - Hoàng hôn rụng tím bến lòng anh. Nỗi nhớ chênh chao ngọn sóng lành. Lóng lánh trăng soi tình thiếu phụ. Đời thuyền mục niệm biển luôn xanh...




BIỂN VẪN XANH
Đoang Hồ
(họa y đề - thơ Maria Thanh Thủy)

Hoàng hôn rụng tím bến lòng anh
Nỗi nhớ chênh chao ngọn sóng lành
Bóng nước hàn huyên nguôi vọng dục
Sao trời bầu bạn thức cầm canh
Người neo tận tụy miền cô đảo
Kẻ buộc trung trinh chốn biệt thành
Lóng lánh trăng soi tình thiếu phụ
Đời thuyền mục niệm biển luôn xanh
(09/2012)





Lý Đoàn Tín - Mây cuối trời hấp hối. Gió qua đời thương lá trút chia phôi...




UỐNG RƯỢU MỘT MÌNH 
Lý Đoàn Tín 

Sá gì phải tụ ba tụ bảy 
Một mình thôi, rót rượu một mình 
Sá gì phải đàn sáo véo von 
Tay châm rượu, tay phơi bày ngọc thể 

Độc ẩm buồn, tiếng đàn rơi tiễn biệt 
Rượu dần vơi, chiếu lạnh tay ngà 
Chùng xuống dây tơ, chìm vào tĩnh mịch 
Lời thề xưa theo gió bay về 

Đêm sâu, đêm trũng sâu 
Nghiêng bầu dốc rượu 
Một mình say sương lạnh 
Thương người sang ngang 

Gót hài đa đoan 
Dặm trường mang mang 
Mây cuối trời hấp hối 
Gió qua đời thương lá trút chia phôi 
(Bình Chánh, 27/09/2012) 





Maria Thanh Thủy - Lòng nhắc nhở lòng biển vẫn xanh...



Nói đến cuộc sống miền biển, người ta thường nghĩ ngay đến cảnh những chuyến tàu về với đầy ắp cá tôm, cảnh những phụ nữ khom mình giặt giũ, vá lưới hay phơi cá, mực bên bờ cát trắng. Có ai đã từng nghĩ đến những góc khuất khác, chẳng hạn, về đời sống vợ chồng của người miền biển, nhất là những cặp đôi trẻ hay chưa? Cuộc sống lứa đôi của người miền biển luôn bị chia cách bởi những chuyến khơi xa, kéo dài hàng tháng trời. Và trong khoảng thời gian ấy, biết bao thử thách, nhớ nhung và chờ đợi từ hai phía. Luôn khắc khoải trong tôi câu nói đầu tiên (đúng hơn là la to) từ xa mỗi khi ông xã lên bờ: “Bà xã! Có nhớ anh không?”

BIỂN VẪN XANH
Maria Thanh Thủy

Đừng hỏi em rằng có nhớ anh
Bao đêm thổn thức mộng không lành
Hàng dương rủ rỉ đâu chừa khắc
Lũ sóng thầm thì chẳng bỏ canh
Những tưởng sương rơi là đổ giậu
Chừng nghe bão nổi chắc xiêu thành
Mượn màu hương khói nương Trời Phật
Lòng nhắc nhở lòng biển vẫn xanh
(Long Hải, 08/2012)





21 tháng 9, 2012

Hoa Đông Tử - Khúc sông quê còn ngã ba ngã bảy. Hỏi em giờ còn ngõ lối tôi không?...




GỌI MÙA
Hoa Đông Tử

Ta gọi nắng cho mùa dưa ngọt trái
Ta gọi mưa cho vụ lúa oằn bông
Cho bờ vai tròn cánh chèo đưa đẩy
Câu hò ơ… ướt đẫm giọt sương đồng

Em phổng phao cùng nắng hạ mưa đông
Lỡ thương em thời rạ rơm thơ dại
Khúc sông quê còn ngã ba ngã bảy
Hỏi em giờ còn ngõ lối tôi không?

Ta gọi ta cho em sớm lấy chồng
Thôi canh cánh tiếng gà khuya gọi đất
Gieo mầm yêu cho xanh ngày giáp hạt
Bến duyên tình đừng bồi lở như sông
(07/2012)






Đoang Hồ - Tiếng sáo tri âm vụn vỡ rồi. Trăng khuya ai gánh đổ hồn tôi.




KHÚC BIỆT LY
Đoang Hồ

Tiếng sáo tri âm vụn vỡ rồi
Trăng khuya ai gánh đổ hồn tôi
Ngàn lau gọi gió lay bờ mộng
Cánh nhạn kêu sương vọng dải đồi
Chớp bể chưa tan ngày hội ngộ 
Mưa nguồn đã ngập buổi chia phôi
Ngửa đầu điểm mặt bao thương nhớ
Chén rượu đa tình sớm cút côi
(07/2012)






18 tháng 9, 2012

Đoang Hồ - Đoài Đông hai xóm cách tôi nàng. Trắc trở chi đò ngại chẳng sang. Để nỗi tương tư giờ đổ bệnh. Cau trầu bỏ bạn hắt hiu tang...




CAU ĐOÀI TRẦU ĐÔNG
Đoang Hồ
(tự họa)

Đoài Đông hai xóm cách tôi nàng
Trắc trở chi đò ngại chẳng sang
Chín nhớ quai thao nghiêng một dãy
Mười mong yếm lụa vắt đôi hàng
Đây hoa khuê các còn trinh bạch
Đó bướm du ca đã mộng vàng
Để nỗi tương tư giờ đổ bệnh
Cau trầu bỏ bạn hắt hiu tang
(09/2012)





Đoang Hồ - Cậy gió nhờ mây tròn dưỡng phụng. Mai này nước mắt rửa hồn tôi...



Nhân mùa Vu Lan, xin gởi gắm một chút nỗi lòng về cha mẹ... 

TẠ LỖI SONG THÂN
Đoang Hồ

Làm con hiếu đạo bỏ đâu rồi
Cách ruột xa lòng cảm đắng môi
Sớm nắng hanh hao hình Mẹ vọng
Chiều sương gãy guộc bóng Cha ngồi
Đời xuân ngụp lặn chưa nên phận
Tuổi hạc thiên di đã đến hồi
Cậy gió nhờ mây tròn dưỡng phụng
Mai này nước mắt rửa hồn tôi...
(09/2012)





17 tháng 9, 2012

Đoang Hồ - Rằng cầu Ô Thước buông chưa nhịp. Sao để thuyền tôi đứng giữa dòng?...




LÁNG GIỀNG ƠI
Đoang Hồ

Cô láng giềng tôi má ửng hồng
Mặt ngoài e thẹn, ẩn tình trong
Làn mây phấn quyện đùa cơn bấc 
Vóc liễu hương vờn cợt ngọn đông
Nửa buổi quên qua lòng thấy nhớ 
Vài chiều bỏ gặp dạ nghe mong
Rằng cầu Ô Thước buông chưa nhịp
Sao để thuyền tôi đứng giữa dòng?
(09/2012)





Đoang Hồ - Dù không phải là Phật tử, tôi cũng sẽ cài một bông hoa màu hồng lên áo và xin sẻ chia một chút nỗi lòng với cha mẹ, với những bậc tiền nhân...




Tản mạn mùa Vu Lan
ĐOANG HỒ
(tâm tình cùng B3 Châu Thành 1985)



Nhân dịp “sư thầy” Đồng Liên – Nguyễn Đặng Tiến nhắc đến mùa Vu Lan, tôi xin đôi lời tâm tình cùng B3 Châu Thành 1985-1988.

Chúng ta đều biết đạo hiếu là bổn phận thiêng liêng của mỗi một con người đối với công đức của đấng sinh thành dưỡng dục (cả cha và mẹ). Cha và mẹ như hai vầng nhật nguyệt nặng tựa như nhau trên đôi vai mình. Viết về mẹ thì dễ nhưng viết về cha thì khó vô cùng, và thật tình nếu có viết cho cha (văn, thơ, nhạc) cũng không hay và tình cảm bằng viết cho mẹ.

Trong Kinh Thi Trung Hoa cổ, công ơn cha mẹ được trình bày qua chín điểm, gọi là chín chữ cù lao (sinh, cúc, phủ, dục, súc, trưởng, cố, phục, phúc). Và trong kinh Ðại Báo Phụ Mẫu Trọng Ân, Ðức Phật kể đến mười công đức của cha mẹ. Thì ‘sinh’, ‘súc’ và điều 1, 2 trong kinh, người cha không có chức năng đảm nhiệm nên không “nặng tình” bằng mẹ chăng?

Thật ra, người cha tuy không trực tiếp mang nặng đẻ đau, tuy không sản sinh dòng sữa nuôi con trẻ buổi chào đời nhưng vai trò và trách nhiệm thì lớn vô cùng. Khi mẹ lên bàn sinh, người cha bên ngoài cũng đầy lo lắng, cũng lên bờ xuống ruộng,… có khác gì đi biển đâu?

14 tháng 9, 2012

Võ Thị Tân Phương - Ước gì có một bóng hình...để ghen!




Ước ghen
VÕ THỊ TÂN PHƯƠNG
(đồng cảm cùng GHEN của Trương Nữ Hương Thủy)

Ước gì mình cũng chớm ghen
Để yêu, để giận, để... hèn như ai
Dạ người nào biết đúng sai
Lòng ta bỏ ngỏ chẳng cài chi then
Đường dài bước lạ bước quen
Có không, một chút nhỏ nhen riêng mình
Soi gương tìm nét chân tình
Ước gì có một bóng hình...để ghen!
(10/09/2012)





13 tháng 9, 2012

Đoang Hồ - Sắc màu tim vỡ từng thu chết. Giá buốt buông chùng cảm xót không?...




TÌNH CHỈ ĐẸP
Đoang Hồ
(tặng mối tình trắc trở của loài xương rồng)

Góc phố ai chiều ngấn lệ trông
Tương tư tựa thể nước xa rồng
Ngưu Lang vó ngựa tung mờ núi
Chức Nữ hoa dây vít chặt lòng
Gió bến Phương Nam còn đọng nhớ
Mây cầu Phong Cách chửa tan mong
Sắc màu tim vỡ từng thu chết
Giá buốt buông chùng cảm xót không?
(09/2012)





12 tháng 9, 2012

Sự Thành - Vì tôi đã biết yêu em...




VÌ EM TÔI ĐÃ BIẾT YÊU
Sự Thành
(tặng mối tình say đắm của loài xương rồng)

Vì tôi đã biết yêu em
Nên vị biển không còn đủ mặn
Sóng không còn xát vào tim đau
Và con thuyền rời chân trời vô định

Vì tôi đã biết yêu em
Nên con sáo đầu hồi tập chào tôi mỗi sáng
Mặt trời ngoan cho hoàng hôn ánh rạng
Và tôi bỏ làm thơ vì không đủ ngôn từ

Vì tôi đã biết yêu em
Nên lần đầu tôi biết nước mắt có màu pha lê
Rung lên âm giai mang tên thời khắc
Điểm dừng không thể cách chia
(11/09/2012)





11 tháng 9, 2012

Đoang Hồ - Hỏi trăm năm trời đất có chừa ai? Đồi hoang vu rồi xanh cỏ hình hài...



Vô cùng thương tiếc Ng. Chí Minh – một người em lớp B3 Châu Thành 1985 đã ra đi lúc 20h00 ngày 09/09/2012...

Tạ từ
ĐOANG HỒ

Cảm ơn đời lượng thứ xác thân tôi
Cảm ơn em năm tháng xót xa lời
Hạt bụi trần vờn cay bờ môi mắt
Hạt phân ly vay trả mãi tình người

Người than khóc cho tim tôi buồn đau
Nén yêu thương lặng lẽ tiếng kinh cầu
Ân tình nào quần tang chiều hương khói
Tiếng đàn nào vực dậy nỗi lòng nhau

Hỏi trăm năm trời đất có chừa ai?
Đồi hoang vu rồi xanh cỏ hình hài
Miền hư vô xin một lần lưu lạc
Bước phiêu diêu đành dọ dẫm ngắn dài

Một lần đi lạ lẫm cõi ngàn thu
Bến nhân gian ngoảnh mặt đã xa mù
Ơi người đời, xin rủ lòng thương tiếc
Hồn đơn côi âm vọng tiếng… tạ từ
(11/09/2012)





10 tháng 9, 2012

Đoang Hồ - Bạn tôi ơi! Đừng lẻ loi những chiều thứ Bảy. Hãy đến với nhau và cùng cất lên tiếng lòng...




Hãy cất lên tiếng lòng
ĐOANG HỒ
(mến tặng bè bạn CTG)



Có những cuộc rượu thắt chặt tình bạn già. Có những cuộc rượu đưa ta về với muôn chiều hoài niệm, phiêu bồng cùng nhạc cùng thơ. Không gian cuộc rượu của tuổi 50 nhẹ nhàng, thanh khiết và tĩnh lặng với tiếng đàn, tiếng sáo và tiếng lòng…

Những người bạn gắn kết với nhau từ thời phổ thông, thời sinh viên, dù bước đường mưu sinh, hạnh phúc gia đình,… không cùng cung bậc nhưng trong cuộc rượu, không có khoảng cách giữa những trái tim già, tất cả như hòa làm một, xuống lên theo từng lời thơ, câu hát.

Với những bài thơ tình tự cung tự cấp và với những bản tình ca tiền chiến sưu tầm, qua bao nhiêu cuộc rượu, ngâm nga ca hoài mà sao không thấy chán. Có phải trong không gian bè bạn như thế, đã giãi bày tâm trạng, gột rửa bớt phần nào trong tâm hồn chúng ta những muộn phiền, trắc trở trong cuộc sống thường ngày?

Bạn tôi ơi! Đừng lẻ loi những chiều thứ Bảy. Hãy đến với nhau và cùng cất lên tiếng lòng.
(10/09/2012)