MƠ QUÊ
Đoang Hồ
Những tưởng rằng chân lạc lối về
Muôn chiều giá lạnh hắt hiu quê
Trăng khuya rướm lệ miền cô tịch
Khói sớm quàng sương xóm phụ kề
Mục địa vồng tre giăng kín lối
Thinh không tiếng vạc vỗ nghiêng bề
Tình ai chạm ngõ lay bờ mộng
Ánh bạc loang dòng trắng bến mê
(11/2012)
CHỐN EM VỀ
Trả lờiXóaNgời tơ nắng trải lối em về
Mái lá êm đềm đẹp cảnh quê
Ngõ trúc bình yên chiều khói tỏa
Phòng văn giản dị bóng anh kề
Vui ngày mới đến nồng muôn buổi
Ủ giấc hồng say thắm mọi bề
Dạ khúc tin yêu bừng rộn rã
Tươi niềm ước mộng thỏa đam mê.
(13-11)
Ngõ trúc bình yên chiều khói tỏa
XóaPhòng văn giản dị bóng anh kề
Dạ khúc tin yêu bừng rộn rã
Tươi niềm ước mộng thỏa đam mê
Đời người còn gì hơn một ngõ trúc bình yên, một phòng văn giản dị... ngồi bên nhau trao chút yêu thương trong chiều buông khói tỏa. Khi lòng ta bừng cháy tin và yêu thì mọi ước nguyện rồi sẽ thành hiện thực.
Cảm ơn Muội và chúc Muội sớm đạt được nguyện ước thiêng liêng ấy.
TRÔNG VỀ PHƯƠNG ẤY
Trả lờiXóaNhiều năm ngóng đợi lối ta về
Vọng tiếng ân tình mãi nhớ quê
Chốn ấy vang lời luôn muốn gặp
Người đây thấy mặt chẳng mong kề
Lung linh kỷ niệm mơ tròn nghĩa
Khắc khoải thời gian ước vẹn bề
Sóng dạt đời xô trôi vạn nẻo
Quay cuồng nào phải kẻ u mê!
(13/11/12)
Nhiều năm ngóng đợi lối ta về
XóaVọng tiếng ân tình mãi nhớ quê
Sóng dạt đời xô trôi vạn nẻo
Quay cuồng nào phải kẻ u mê!
Ôi nỗi lòng của kẻ tha hương bao tháng năm mơ một lối đi về. Ta xa quê, quê nào có xa ta. Xót thương một kiếp người, cuồng quay trong bão tố đời thường. Bến đời vô định, mặc sóng bạt dòng trôi...