LY TAN
Đoang Hồ
(họa bài Lối Rẽ - thơ Thạch Thảo)
Ta đành trỗi khúc biệt ly em
Giọt lệ tàn khuya rỏ lạnh thềm
Gác vắng riêng niềm khuây rượu nhạt
Vườn hoang lạc bước nhớ môi mềm
Đò này phận mỏng buồm thưa gió
Bến ấy lòng xuân lá kín rèm
Phó mặc duyên tình cho kiếp số
Tơ hồng buộc trói chỉ buồn thêm!
(11/2012)
Tiếp hơi với Lão Nhị:
Trả lờiXóaBÀI THƠ BỎ LỬNG
Tơ hồng buộc trói chỉ buồn thêm!
Sao vẫn ngẩn ngơ ả kéo rèm?
Chắc hận ai kia tim nhói buốt
Rồi mang nỗi nhớ lửa ninh mềm
Đăm chiêu rượu nhạt khỏa khuây dạ
Lã chã dòng cay ướt át thềm
Ta rớt câu thơ. Buồn khó tả!
Chạnh lòng cả buổi… nghĩ về em
Dung N (3.12.2012)
(nối liên hoàn luôn nha Nhị ca)
XóaBỏ cơm một buổi… nghĩ về em
Kỷ niệm hè nhau trải chật thềm
Đắm đuối bao phen kè ghế đá
Mân mê mấy chuỗi xuôi tay mềm
Tiếc sao bến hẹn thuyền không đỗ
Nhớ mãi màn mưa phố phủ rèm
Duyên số hình như trời đã định
Bồi hồi từng chặp ngậm ngùi thêm
Dung N (3.12.2012)
(Nói chứ phải ăn cơm mới có sức để nhớ, hehe)
Hổm rày bận rong chơi miền FB, bỏ bê nhà cửa. Có tạt ngang qua nhà Thất Đệ mấy lần thấy các anh chị bàn lựng sôi nổi cái thế giớ BIẾT. Nhưng Đoang Hồ không hiểu, đời người, BIẾT nào là trước BIẾT nào là sau. Anh này thì bảo, sinh ra tớ đã BIẾT DÊ rồi. Anh kia nói rằng vừa lọt lòng tớ đã BIẾT YÊU. Chị khác cho rằng BIẾT CHƠI là trước. Có chị lại khoe còn nằm trong bụng mẹ đã BIẾT GHEN rồi... Cũng vui phải không Thất Đệ!
Trả lờiXóaLần đầu mới thấy Thất Đệ chơi liên hoàn luôn. Bộ dạo này bức xúc lắm hay sao mà được dịp tuôn trào vậy? He he...
Cảm ơn Thất Đệ nhiều nghen!
Hehe... Biết mấy lão đi đâu rồi.
XóaĐệ cũng ham zui mà bám gót về Phường Bưởi, nhưng chưa quen luật chơi bên đó, đang ngâm kíu. hehe..
Hì, thơ tự do thì HT còn biết gõ lộc cộc vài chữ đối họa cho vui. Thơ đường ngọt quá sợ...bị bệnh.
Trả lờiXóaĐã nhờ anh đốt tiếp sức mấy tập thơ nữa dzồi.
Thơ lấy vui là chính. HT cứ bộc bạch theo thể loại gì cũng được không nhất thiết phải Đường.
XóaTrả em về với khoảng trời em
Trả lờiXóaĐộc ẩm cùng trăng rớt qua thềm
Biết ai khuây khỏa men rượu nhạt
Tỉnh say bán dạ nhớ môi mềm
Chênh vênh đò cũ nương mây gió
Lạc bến tình xuân vụt qua rèm
Ngẩn ngơ ngày cũ gieo duyên số
Để sợ tơ hồng buộc lệch thêm
hi, anh đã nói thế thì em gõ như thế đừng bảo là "hư " cả bài thơ tuyệt vời của anh nhé
Cảm ơn bài thơ của Hang Thuy.
XóaĐộc ẩm cùng trăng như đối thoại với chính mình. Tạm mượn ánh trăng đêm, tạm mượn hơi rượu nhạt để nội soi cõi lòng qua những cung bậc hỷ nộ ái ố... của đường tình. Cái chênh vênh, lạc lõng ngày xưa lẽ nào do duyên số? Để rồi bây giờ luôn ám ảnh cái cảm giác lệch pha mỗi khi lòng tấu lên một khúc tơ tình...
LY TAN
Trả lờiXóaThôi rồi tôi đã trượt qua em
Bỏ suốt tầng không lạnh vắng thềm
Nắng cháy cứa lòng còn xót tấy
Mưa thâm úng dạ chốc ươn mềm
Biếng lơ chiều xuống gương soi bụi
Mong đợi mai sang gió động rèm
Khúc hát chung tình đâu vọng lại
Mơ hồ đông chạm buốt đời thêm.
(2012)
Cảm ơn bài họa của Thư Sanh.
XóaCòn khoảng trống vô vị nào trong dòng đời như khoảng trống thiếu em. Xa vắng rồi, lòng nhau như gương ngày phủ bụi. Sờ vào hư vô nghe chạm buốt nỗi niềm. Khúc hát mơ hồ hoang lạnh góc trời đêm. Những đợi những mong khuông rèm ngày gió động...
Thư Sanh dùng chữ " trượt" thật xuất thần.
Trả lờiXóaÔi những khoảng trống trong đời, đơi khi ta muốn chui vào trong ấy!
Trả lờiXóa