Thủy ơi, em là Nước. Nước chảy đá mòn. Trái tim anh dẫu là đá rồi cũng sẽ bị bào mòn bởi hấp lực tình yêu của em. Đời anh là sỏi đá khô khan, lòng anh là mênh mông sa mạc trắng. Sa mạc nào không luôn cần nước. Đời anh nào không luôn cần em, khát em…
THỦY
Đoang Hồ
(mừng sinh nhật vợ tôi 10/12)
Trái tim anh thuở nào như đá
Và gặp em đá ấy đã mòn
Bao năm ân ái dường chưa đã
Bạc đầu ngoảnh lại tình vẫn son
Ta nép hiên đời, nép vào nhau
Đường dài đôi lúc biết về đâu
Con trẻ như cây mùa chóng lớn
Lòng ta nhiều dạo cũng nát nhàu
Tình mãi là tình như ngày xưa
Duyên phận trăm năm cứ mong thừa
Cát bụi biển đời hoen khóe mắt
Buồn vui rồi cũng đến như mùa
Vẫn mong đồi gió vuốt ve mềm
Vẫn đợi ngàn sao âu yếm đêm
Vẫn biết lòng anh sa mạc trắng
Mà suốt một đời luôn khát em...
(12/2009)