1 tháng 1, 2010

Đoang Hồ - Mắt Mẹ giờ đã đọng đầy cố hương…



Tuổi đôi mươi Mẹ gồng gánh con thơ xa quê, trôi dạt vào Nam. Giờ ở tuổi thất tuần, thời gian và bệnh tật đã đọa đày xác thân Mẹ. Mẹ hoài niệm, thương nhớ về một miền quê đã xa, mong một ngày kia nhắm mắt xuôi tay, được gởi nắm xương tàn về nơi chôn nhau cắt rốn...

MẸ
Đoang Hồ

Mẹ ngồi, Mẹ khóc, Mẹ cười
Đầy trời mây trắng một thời còn bay
Tóc Mẹ giờ nhuốm màu mây
Mắt Mẹ giờ đã đọng đầy cố hương…
(04/2008)





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- Trong 'Nhận xét với tư cách': Bạn chọn mục 'Chọn Tên/URL'
- Trong 'Chỉnh sửa hồ sơ': Gõ họ tên vào ô 'Tên', gõ đường link blog của bạn vào ô 'URL' (nếu có, còn không để trống), click nút 'Tiếp tục'.
- Click nút 'Xuất bản'.