1 tháng 1, 2010

Đoang Hồ - Nhiều năm tháng quẩn quanh miền phố thị. Ta đã quên ta còn Mẹ trên đời...



mẹ là Mẹ
ĐOANG HỒ
(mừng Mẹ tôi qua cơn ‘thập tử nhất sinh’.
Tạ ơn Chúa. Tạ ơn Đời)

mẹ là Mẹ nên ta thường nũng nịu
Sóng sánh hồn thơ tiếng Mẹ ru hời
mẹ là Mẹ nên lòng luôn nặng trĩu
Những âu lo con trẻ vấp chân đời

Nhiều năm tháng quẩn quanh miền phố thị
Ta đã quên ta còn Mẹ trên đời
Mẹ ta giờ mắt đã phai màu gió
Mẹ ta giờ tóc đã bạc hơn vôi

Chợt nhận ra ta thương Mẹ vô cùng
Ta cố níu dòng thời gian chậm lại
Đêm từng đêm nghe lệ lòng tuôn chảy
Ta giật mình Mẹ ta có còn không?
(Mother’s Day 12/05/2008)





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- Trong 'Nhận xét với tư cách': Bạn chọn mục 'Chọn Tên/URL'
- Trong 'Chỉnh sửa hồ sơ': Gõ họ tên vào ô 'Tên', gõ đường link blog của bạn vào ô 'URL' (nếu có, còn không để trống), click nút 'Tiếp tục'.
- Click nút 'Xuất bản'.