Thủy ơi, em là Nước. Nước chảy đá mòn. Trái tim anh dẫu là đá rồi cũng sẽ bị bào mòn bởi hấp lực tình yêu của em. Đời anh là sỏi đá khô khan, lòng anh là mênh mông sa mạc trắng. Sa mạc nào không luôn cần nước. Đời anh nào không luôn cần em, khát em…
THỦY
Đoang Hồ
(mừng sinh nhật vợ tôi 10/12)
Trái tim anh thuở nào như đá
Và gặp em đá ấy đã mòn
Bao năm ân ái dường chưa đã
Bạc đầu ngoảnh lại tình vẫn son
Ta nép hiên đời, nép vào nhau
Đường dài đôi lúc biết về đâu
Con trẻ như cây mùa chóng lớn
Lòng ta nhiều dạo cũng nát nhàu
Tình mãi là tình như ngày xưa
Duyên phận trăm năm cứ mong thừa
Cát bụi biển đời hoen khóe mắt
Buồn vui rồi cũng đến như mùa
Vẫn mong đồi gió vuốt ve mềm
Vẫn đợi ngàn sao âu yếm đêm
Vẫn biết lòng anh sa mạc trắng
Mà suốt một đời luôn khát em...
(12/2009)
Làm răng mà tác giả viết cho vợ tình cảm dữ rứa hè? Mình cũng muốn viết một bài để nịnh vợ mà viết mãi chẳng ra.
Trả lờiXóaXin học bí quyết!
Lão Rồng Xanh đừng nhầm lẫn giữa "1. tình cảm dành cho vợ" và "2. nịnh vợ". Tớ chỉ thích vế 1. thôi, vế 2. chỉ chút chút cho vui cửa vui nhà. Bí quyết chắc nên xin ý kiến Lão Han Mac Ke.
Trả lờiXóaThương vợ thì nói là thương vợ. Nịnh vợ thì nói là nịnh vợ. Sao Bác Hồ lại nói nịnh chút chút cho vui cửa vui nhà? Nịnh vợ thì có gì là xấu đâu? Nhiều lão không có vợ để nịnh ấy chứ! Bữa nào em gởi tặng bác Xanh cuốn “36 cách nịnh vợ” của Hoa Đông Tử do NXB Bến Tre xuất bản năm 2008. Đảm bảo bác Xanh y kế chị nhà thích liền.
Trả lờiXóaHe he... nghe sướng quá!
XóaXin cảm ơn Hồng Liên và hồi hộp mong chờ!