HỜN GIẬN
Đoang Hồ
(gởi Vợ tôi)
Em giận dỗi làm lòng anh nghẹn đắng
Cơn gió buồn đè nặng trái tim anh
Tự lâu rồi tâm hồn anh câm lặng
Bởi duyên tình như cánh bướm mong manh
Khi tình yêu còn mặc chiếc áo xanh
Anh đâu nỡ ngâm mình vào rượu trắng
Em hãy xem như đời anh đi vắng
Dấu yêu xưa ngày tháng sẽ yên lành
Hạnh phúc chúng mình vẫn còn đây
Đừng vô vọng với trái tim gầy
Lửa tình âm ỉ trong hoài niệm
Sương khói yêu thương mãi đọng đầy
(08/2006)