TIẾNG ĐÀN ĐÊM
Đoang Hồ
Lòng ai nhỏ giọt giữa đêm thâu
Trải khúc tâm tư trĩu nặng màu
Tiết tấu ru hồn xa xót phận
Cung cầm đứt ruột rớt rơi châu
Nhân tình dọ dẫm mùa hư thực
Thế thái ơ hờ cuộc bể dâu
Sợi oán ngân chùng da diết vọng
Nỗi niềm san sẻ ướt tim nhau...
(05/2012)
Tiểu đệ gửi Bác bài họa đã họa bên trang Bác Dung cho xôm tụ ạ, cảm ơn Bác!
Trả lờiXóaTIẾNG ĐÀN ĐÊM TRÊN SÔNG
Đàn ai réo rắt vọng canh thâu
Đêm tối trông ra tối một màu
Tít tắp đường trần man mác cõi
Thăng trầm cuộc thế ngậm ngùi châu
Tri âm mấy kẻ khi tàn rượu
Tri kỷ nào ai giữa biển dâu?
Điệu oán cung sầu chan chứa nỗi
Tình này cảnh đấy dễ tìm nhau!
GIANG THANH HÀ 08.05.2012
Cảm ơn Giang Thanh Hà góp họa. Đoang Hồ đang xem bài BÓNG TRI KỶ và chuẩn bị họa cùng bạn thì bạn đã link với Đoang Hồ rồi. Ôi! cũng là tri kỷ vậy!
XóaTIẾNG SÁO ĐÊM
Trả lờiXóaVi vu dìu dặt suốt canh thâu
Khắc khoải hồn thơ toả sắc màu
Kỷ niệm hoà theo tình lắng giọt
Thời gian đọng lại nghĩa gieo châu
Cung sầu ngân nhẹ chồn chân khách
Sương bạc giăng mờ ướt bãi dâu
Réo rắt nỉ non đêm vắng vẻ
Nghe lời bạn hữu vọng tìm nhau.
Kiều Thành (05/5/12)
Họa y đề
Trả lờiXóaTiếng đàn đêm
Đêm tịch đàn ai thức vọng thâu
Tình tang mấy khúc nhạc hoen màu
Nồng nàn ba-lát xoa tình bạc
Sâu lắng xì-lô nén giọt châu
Lạc nốt la thăng (A#) đùa số phận
Đều gam rê thứ (Dm) tiếc nương dâu
Trống hơi ếch nhái như đồng điệu
Bản tấu quê mùa ngẫu phối nhau
Dung N (6.5.2012)
Dung N có sửa 1 chữ "tính tang". Kính huynh
Trả lờiXóaTiếng đàn đêm
Đêm tịch đàn ai thức vọng thâu
Tính tang mấy khúc nhạc hoen màu
Nồng nàn ba-lát xoa tình bạc
Sâu lắng xì-lô nén giọt châu
Lạc nốt la thăng (A#) đùa số phận
Đều gam rê thứ (Dm) tiếc nương dâu
Trống hơi ếch nhái như đồng điệu
Bản tấu quê mùa ngẫu phối nhau
Dung N (6.5.2012)
Góp họa cùng Đoang Hồ:
Trả lờiXóaBẾN SÔNG TRĂNG
Hàn Mặc Kệ
(Để nhớ mãi những bạn thân
Và những đêm thơ rượu ở Bến Sông Trăng)
Tặng người gọi một khúc tình thâu
Đêm vắng "Sông Trăng" đẫm sắc màu
Sáo thổi đôi câu hòa tiếng gió
Thơ ngâm nhiều giọng phả tinh châu
Giăng ngang chén rượu vui bầu bạn
Gác dọc lời buồn biết xanh dâu
Đơn lẻ một người đi phố núi
Sài thành bao kẻ nhớ thương nhau!
(06-05-2012)
Góp họa cùng Bến Sông Trăng:
Trả lờiXóaNHỚ SÔNG TRĂNG
Cảnh cũ quay về giữa bóng thâu
Bến sông bàng bạc hiện tươi màu
Ba ly rượu đắng khêu lời ngọc
Một mảnh trăng vàng toả giọt châu
Dệt mộng thêu mơ đời gãy cánh
Gieo vần nhả chữ kiếp ăn dâu
Lênh đênh vất vưởng qua ngày tháng
Chẳng biết bao giờ mới gặp nhau
Rồng Xanh (06/5/12)
Chào Huynh! Hương Thủy gửi Huynh bài họa muộn,quý chúc Huynh luôn vui khỏe!
Trả lờiXóaKính quý
TIẾNG ĐÀN ĐÊM
(Họa y đề thơ Đoang Hồ)
Tiếng đàn văng vẳng trải tàn thâu
Muôn nhịp đầy vơi đọng trĩu màu
Phím thả chênh vênh nhòa giấc mộng
Cung bày khắc khoải đẫm dòng châu
Nghe niềm thấm gội đời mưa nắng
Cảm nỗi thông tường cuộc biển dâu
Se sắt tình riêng dường nhắn gửi
Theo luồng gió vọng buốt lòng nhau.
Trương Nữ Hương Thủy.
P/s: Gửi qua mail rồi mới xem kỹ nên cmt trực tiếp kẻo cực Huynh!
Tẫu góp họa cùng Đệ:
Trả lờiXóaTIẾNG LÒNG
Thạch Thảo
Tiếng lòng ai oán xé canh thâu
Vàng võ thu xưa bóng nhuộm màu
Thượng đế nỡ đành gieo chữ phận
Thân người cam chịu nén dòng châu
Một đời vương víu tình mây nước
Muôn kiếp ngậm ngùi nợ biển dâu
Mãi chạm đêm dài ôm dĩ vãng
Nghẹn ngào tiếc nuối thuở yêu nhau
KrôngPak, ĐakLak (06/05/2012)
Gởi huynh bài họa:
Trả lờiXóaSÓNG LÒNG ĐÊM
Ngực sóng thâm trầm vọng nguyệt thâu
Đàn ai gá nghĩa đã lên màu
Xàng xê nối nhịp trầm tư tửu
Cống líu canh cầm lãng mạn châu
Nhân ngãi bụi bờ mơ trắng bể
Bạn bè bèo nước mộng xanh dâu
Lòng thuyền sóng sánh tình cô phụ
Góp nhặt nỗi niềm cứu rỗi nhau
(Phạm Thanh Thủy - 08/05/2012)
Hôm nay muội này mới mới vào xem trang đường thi của các huynh, đúng như anh Tín nói từ : Tiếng đàn đêm mà mọi người họa ra biết bao nhiều là âm thanh theo cách của riêng mình. Riêng muội, không thể hiểu hết những ngôn ngữ của thi ca nhưng muội cũng cảm nhận được nét đẹp tuyệt vời nhựng đêm trăng của các huynh. Đã từng hòa vào khung cảnh đó sao muội không có được những cảm xúc như vậy nhỉ , nếu mà muội có gởi gắm tâm trạng vào đấy thì cũng sẽ đối lập với mọi người lắm nên đành ...im lặng
Trả lờiXóaTiếng đàn đêm
Trả lờiXóaMINH NGUYỆT
Trầm bổng, dặt dìu giữa bóng thâu
Nghe như thương nhớ đã lên màu
Du dương, sâu lắng ru vầng nguyệt
Ai oán, não lòng thấm giọt châu
Kỷ niệm miên man ngời cõi mộng
Thời gian khắc khoải thẫm nương dâu
Bâng khuâng gởi gắm niềm tâm sự
Người ở phương trời thấu hiểu nhau?
KrôngPak, ĐakLak (08/05/2012)
Gởi cháu:
Trả lờiXóaTÌNH TIÊN TỤC
Đỗ Quới
Thẩn thờ ngồi ngắm mảnh trăng thâu
Trời nước mênh mang quả nhiệm màu
Ngây ngất hồn thơ nhòa sóng bạc
Mơ màng bóng nguyệt rực ngời châu
Bâng khuâng hư thực tình tiên tục
Đắm đuối lặng lờ khúc biển dâu
Thấp thoáng vàng rơi chùng giấc mộng
Nghe chừng hòa quyện nỗi niềm nhau…
Sơn Tịnh, Quãng Ngãi (10/05/2012)
Gởi cháu:
Trả lờiXóaTIẾNG ĐÀN ĐÊM
Đỗ Quới
Du dương trầm bổng suốt canh thâu
Thương nhớ nghe như đã nhuốm màu
Thánh thót đường tơ lay bóng nguyệt
Dặt dìu cung oán rớt dòng châu
Miên man sâu lắng vương tình mộng
Khắc khoải u hoài chuyện biển dâu
Tiếng vọng chênh chao miền ký ức
Nỗi niềm ai hiểu thấu cho nhau…
Sơn Tịnh, Quãng Ngãi (09/05/2012)
Trên diễn đàn của Cung chủ Đoang hồ, có bài làm xôn xao blog là Tiếng đàn đêm, từ Kiều Thành, Hàn Mặc Kệ, Dung N, Rồng xanh, Trương Nữ hương Thủy, Thạch Thảo, Phạm thanh Thủy đều rung cảm biến tấu thành Tiếng sáo đêm, Bến sông trăng, Nhớ sông trăng… có người ngthe tiếng đàn đêm lại nghe thấyTiếng lòng(Thạch Thảo), có người nghe Lòng dậy sóng(Phạm Thanh Thủy).
Trả lờiXóaĐoang Hồ ơi, chỉ có Tiếng đàn đêm mà sao mọi người nghe nhiều loại nhạc khí đến vậy?
Lâu nay có rất nhiều người viết về đàn để giới thiệu một Guitarist, Pianist…, về một Giòng nhạc độc quyền (Aria), về một loại nhạc cụ, người huyênh hoang viết Tiếng đàn tôi, nhưng không có ai viết Tiếng đàn ngày cả, Tiếng đàn ngày xướng âm lên nghe khập khễnh và hơi phàm tục, Âm nhạc bất khả dung tục.
Thật ra với các thính phòng hiện nay, người ta bố trí ánh sáng và cách âm khá tốt, các KTS lại rành về sóng âm và vật liệu nên việc thiết kế thính âm thì không thể phân biệt ngày đêm.
Âm nhạc là thú chơi tao nhã, có người kiêu hùng lấy âm nhạc bày tỏ lòng mình với Tổ Quốc, người gửi gắm cho bạn bè, kẻ tình cảm nhút nhát mượn vài ca từ nào đó gửi đến Giai nhân, gặp giai nhân Tai trâu (Xin lỗi) hoặc lạnh lùng thì vài chục năm sau thảng thốt la lên: Cơn ác mộng bóng xưa về trêu ghẹo (Kiều Thành), Khinh bạc như Hàn Mặc Kệ cũng phải cảm thán: Vọc nỗi đau cũng bằng thừa, Thôi thì đắp chiếu thoát thai cuộc tình .
Tiếng đàn đêm của Đoang hồ tồn tại khoảng không gian bàng bạc của một thời xa lơ xa lắc, nơi mà ánh sang thị thành chưa hắt bóng (Không phải Đèn không hắt bóng của Đốc tờ Sự và Đốc tờ Quỳnh) nơi mà người ta có thể nghe tiếng thổn thức của con tim dưới ánh trăng mờ tỏ hoặc sâu vào hun hút đêm đen. Vì thế Tiếng đàn và đêm của Đoang Hồ hòa làm một thực thể không tách rời.
Hoài cổ là vậy, cảm xúc là vậy, biết bao nhiêu lời bài ca khi nghe rồi thương rồi nhớ, biết bao nhiêu âm giai làm chùng xuống một khoảng trời.