HẠ NHỚ
Đoang Hồ
Giã biệt trường xưa đã mấy hè
Vòm trời kỷ niệm thấy buồn se
Cung đường nhạt nắng chiều tâm tưởng
Góc phố xanh rêu bóng bạn bè
Thả lửa tô hồng hương sắc phượng
Rung lòng nhuộm tím ẩn tình ve
Người đi khắp chốn mang niềm cảm
Bụi phấn còn đây trắng lối về…
(05/2012)
Gởi Thi huynh:
Trả lờiXóaTỪ MÙA HẠ ẤY
Ph. Thanh Thủy
Những tưởng lòng thôi rực lửa hè
Lặng thầm khuây bút mấy dòng se
Liêu quê lúc ở gìn nâng hội
Hỷ phố lần đi biệt bỏ bè
Môi cát đỏ bờ da diết phượng
Lệ đời xanh giọt ngậm ngùi ve
Trường xưa lắng đọng bao niềm nhớ
Bạn cũ ngàn chim tổ chẳng về…
(11/05/2012)
Gởi cháu:
Trả lờiXóaKÝ ỨC MÙA HÈ
Người đi nhớ mãi buổi trưa hè
Giờ phút chia tay dạ thắt se
Sắc phượng còn vương màu mực tím
Bút nghiên chưa nhạt nghĩa sông-bè
Tâm tư trải rộng từng trang sách
Ký ức chan đầy mỗi tiếng ve
Ô! Đẹp làm sao màu áo trắng
Thướt tha in bước lối ta về
Sơn Tịnh, Quãng Ngãi (11/05/2012)
ĐỖ QUỚI
Hương Thủy góp họa cùng Huynh ạ!
Trả lờiXóaHẠ NHỚ
( Họa y đề thơ Đoang Hồ)
Thời gian thấm thoát dẫu bao hè
Kỷ niệm nao lòng nhớ sắt se
Cửa lớp nơi mình chờ đón bạn
Triền sông chỗ bến đợi sang bè
Tung tăng cùng hái chùm hoa dẻ
Mê mải chung tìm tổ chú ve…
Lối cũ chiều nay rung nhịp cảm
Bâng khuâng thầm mộng bóng ai về.
Trương Nữ Hương Thủy
Những năm gần đây, khi hè đến chỉ có nỗi lo và hồi hộp chờ kết quả thi của con nên những kỷ niệm xưa dường như quên lãng. Hôm nay đọc bài HẠ NHỚ của Đoang Hồ lại gợi trong tôi mùa hè khoảng 30 năm trước đó là kỳ thi đại học vui lắm nhưng chờ hoài chẳng thấy phiếu báo điểm. Tôi đi hỏi chỗ này thì chỉ chỗ kia…đành thôi ước mơ hoài bão.
Trả lờiXóaTừ bài thơ của Đoang Hồ đưa đến cho tôi cảm xúc hoạ vần theo:
HÈ GỢN THU
Năm canh tiếng cuốc vọng kêu hè
Kỷ niệm dâng tràn dạ thấy se
Phượng vĩ rụng bay còn thắm sắc
Lục bình trôi dạt đã xa bè
Đắp xây thời trẻ vườn hoa mộng
Nhận lấy cung sầu khúc nhạc ve
Lứa bạn cùng trường chim sải cánh…
Đêm khuya khẽ động bước thu về.
KT (12/5/12)
Nhờ bạn Đoang Hồ sửa giùm chữ lứa ở câu7 thành chữ lớp, cảm ơn nhiều!
Trả lờiXóaLớp bạn cùng trường chim sải cánh…
Chào chủ nhà và xin chào tất cả tao nhân mặc khách ghé lại vườn thơ Đoang Hồ!
Trả lờiXóaTôi là người thích văn chương nên hay đến thăm chỗ này, thấy các thi nhân làm thơ hay quá tôi xin mạn phép múa rìu không qua mắt thợ, rất mong quý vị thông cảm và chỉ giáo nha:
SE LÒNG
Vòm xanh trỗi nhạc giữa trưa hè
Động sợi tơ lòng nhỏ giọt se
Chốn hẹn ngày xưa sân vắng khách
Nơi ươm mộng thắm bạn xa bè
Nào quên buổi ấy hồng hoa phượng
Mãi nhớ cung đường rộn tiếng ve
Đã mấy chục mùa hoa đỏ rực
Biết bao lần định vẫn chưa về.
13/5/12
Nhờ chủ nhà sửa lại câu cuối giùm:
Trả lờiXóaMấy chục mùa sang hoa rực cháy
Xin cảm ơn!
Thúc sửa lại một vài chổ, Hoàng cập nhật lại giúp Thúc:
Trả lờiXóaKÝ ỨC MÙA HÈ
Người đi mãi nhớ buổi trưa hè
Giờ phút chia tay dạ thắt se
Sắc phượng chưa phai tình mực tím
Bến xưa còn luyến bóng con bè
Tâm tư trải rộng từng trang sách
Ký ức dâng tràn những tiếng ve
Ngày tháng tương tư màu áo trắng
Thướt tha níu gót lối ta về
Sơn Tịnh, Quãng Ngãi (11/05/2012)
ĐỖ QUỚI
Lão huynh rủ muội họa bài thơ này, vì không biết họa thơ nên chỉ đọc bài của các tác giả khác, thấy hay quá , mùa hè, hoa phượng, mực tím, phấn trắng chẳng phải của riêng ai, ai cũng một thời học trò...Với mọi người mùa hè nhắc đến sự chia ly nhưng Lớp cũ của muội năm nào cũng gặp nhau vào tháng 5 tức là giữa mùa hè, vui lắm, những cô cậu ngày xưa bây giờ là nhựng ông lão bà lão nhưng vẫn vô tư...năm nào cũng họplớp vui quá nên chỉ có cảm giác mong đợi mùa hè về để đi chơi, nên muội không có những cảm giác se sắt như như những tác giả khác khi nhớ về trường cũ, bạn xưa.Sau khi đi họp lớp Hè 2012 ở Đà lạt về muội gởi huynh vài câu thơ nhé, đừng nghĩ là muội họa bài thơ Hè nhớ đấy, buồn cười lắm.
Trả lờiXóaHÈ ĐỢI
Hai mấy năm sau vẫn đợi hè
Phơi dòng kỷ niệm nắng vàng se
Cung đường thấp thoáng miền ký ức
Góc phố râm ran tiếng bạn bè
Ánh mắt lung linh hòa sắc phượng
Tiếng cười rộn rã hát cùng ve
Chia tay hò hẹn hè năm tới
Bạn cũ cùng nhau một lối về.
Đọc Hạ nhớ của Đoang hồ và thi hữu, tôi thấy mọi người đang phủi lớp bụi thời gian trên tàng cây ký ức. Trong chúng ta, đa phần đều có những mùa Hạ để thương để nhớ, có những mùa Hạ để phân ly, có những mùa Hạ cho một người đi về nơi xa lắc rồi chạnh lòng nhớ cố nhân mỗi lần chợt nhìn thấy sắc hoa rực rỡ của Phượng đầu hè nấp trong tiếng ve, nấp màu mực tím (Đỗ Qưới)
Trả lờiXóaMùa Hạ ở phương Nam đến cùng với những cơn mưa đầu mùa, ở đó có đôi lần đi học về phải nép mình dưới một hàng hiên, nép mình cảm thương mùa Hạ đỏ cháy hết mình rực rỡ khoảng trời niên thiếu. Ở đó có dáng nhỏ đi về biết có cùng đường rồi mong rồi đợi, rồi những trang lưu bút viết vội vàng chưa kịp ngõ lời chìm vào cơn lốc thời gian. Và để chiều nay khi đọc Hạ nhớ, nghe lòng nhói lên liên tưởng " Bâng khuân thầm mộng bóng ai về" (Trương Nữ Hương Thủy)