THU BUỒN
Kiều Thành
Từng bước em đi
Xa dần lối cũ
Đường xưa bóng rũ
Một người lơ ngơ
Bóng mây bơ vơ
Bay qua miền nhớ
Vô tình thấy vỡ
Những lời ngày xưa
Vuốt mái tóc thưa
Thu vừa chạm tới
Mưa ngâu giăng lối
Mịt mờ xa xăm
Bóng cũ biệt tăm
Tình xưa mong đợi
Hương nồng dịu vợi
Thoảng trong gió chiều
Chiếc lá bay vèo
Mang theo hoài niệm
Ai pha sắc tím
Góc hồn lãng du…
(10/08/2011)
Kiều Thành biến nỗi buồn thành cung bậc, nhịp điệu: Từng bước em đi, Xa dần lối cũ...Nhịp điệu của kẻ mới vừa từ chốn hành hương trở về, tâm trạng hoang mang giữa nỗi mệt thể xác và sức mạnh tinh thần đủ để: Một người lơ ngơ nhưng cũng tỉnh táo để biết: Bóng cũ biệt tăm, tình KHÔNG mong đợi (Xin lỗi Tác giả vì tôi cố tình dùng chữ KHÔNG thay cho chữ XƯA).
Trả lờiXóaĐọc Kiều Thành ở bài này tôi thích cái tiết tấu của nhịp chân đi tìm trái tim đánh mất, tôi thích Chiếc lá bay nhuộm sắc tím buồn...
Nhịp điệu của mùa Thu
Hôm nay đọc lại bài thơ Thu Buồn của KT, tự nhiên thấy buồn thậtm Mùa thu mênh mang và đẹp " Vuốt mái tóc thưa, Thu vừa chạm tới" hơn lúc nào hết mình cảm nhận được mùa thu của cuộc đời...Ơi những hoài niệm xa!
Trả lờiXóaTội nghiệp! Muội đã bắt đầu cảm nhận được mùa thu của cuộc đời rồi ư? Thế mà Lão Nhị này, trong thâm tâm, đôi lúc "Vô tình chạm vỡ, Những lời ngày xưa", để những hoài niệm xa xăm cứ mỗi chiều "Bay qua miền nhớ" cùng hơi rượu, tiếng đàn... Bolero kia cho đời. Bolero này cho Muội,... Muội ơi!
Xóa