NHỚ BẠN
Đoang Hồ
(gởi Sự Thành và Y Long)
Mình ba đứa cùng chung quê xứ Quảng
Chớm bạc đầu, chạy vạy mộng thi nhân
Mơ duyên xa, ăn ngủ khối tình gần
Úng chồi thơ, thấm đậm lời bè bạn
Mình ba đứa cùng xa quê xứ Quảng
Đứa thị thành, đứa bồng bế lên non
Bờ vai gầy gánh nặng vợ nợ con
Đời trôi dạt mang tình quê vô hạn
Mình ba đứa cùng nhớ quê xứ Quảng
Mùa trăng về xao động bến rừng dương
Ly rượu hồng nhóm lửa sưởi đêm sương
Ngửa hồn thơ ngủ vùi triền cát trắng
Mình ba đứa cùng yêu quê xứ Quảng
Con gió chiều bảng lảng cuối chân đê
Thương mẹ mình và càng thương mẹ bạn
Mắt xa xăm mòn mỏi ngóng ai về
(08/2011)
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa