25 tháng 5, 2012

Đoang Hồ – Trái đất mãi tròn để ai còn tìm đường về ôn lại kỷ niệm xưa.




Tâm tình cùng
HỒI VỌNG của Hàn Mặc Kệ
Đoang Hồ

Và một ngày không định trước, vứt bỏ hết công việc, khoác balô ta phiêu bồng về miền sơn cước. Phố núi mưa chiều… buồn tênh. Cầm trên tay: ‘Nguyệt, KrôngPăk’, đón chiếc xe thổ mộ ta lang thang tìm lại dấu em. Lọc cọc trong đêm, tiếng lòng ta rớt rơi theo vết xe nhoẹt nhòe trên con đường lá cũ. Và cùng với Thư Sanh, thốt lên: 

Hỏi mưa hỏi gió đâu nhà Nguyệt?
Đâu bến chung tình, bến nhớ mong?

Cửa sổ cuối phố sáng đèn, nhưng còn đâu bóng hình tâm tưởng. Trăng 15 ngậm ngùi trong mưa gió. Nguyệt 45, Nguyệt đã đi rồi…

Ba mươi năm lãng du để một ngày dừng bước ly tao và chợt nhận ra lòng mình hóa đá. Hàn Mặc Kệ đã mặc kệ cho dòng đời đẩy đưa, nổi trôi cùng với những dung tục đời thường. Lòng hóa đá nhưng thật ra chỉ đôi chân của Hàn là hóa đá. Tâm hồn Hàn vẫn nhũn mềm khi tiếng lòng ai hồi vọng. Thuyền không tìm bến, bến tìm thuyền. Trái đất mãi tròn để ai còn tìm đường về ôn lại kỷ niệm xưa:

Áo học trò ai thích đẫm trong mưa
Ta đèo nhau hai vòng đời cọc cạch

Chiều nay em đi rồi. Phi trường Tân Sơn Nhất chắc gì không đổ mưa… Và Hàn về sau buổi tiễn đưa chắc gì không rung lòng:

Mưa bay ướt hết khung trời chật
Người đã đi rồi phố vắng thêm…

Thùy hay Nguyệt, Nguyệt hay Thùy… Hàn ơi!
(25/05/2012)





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

- Trong 'Nhận xét với tư cách': Bạn chọn mục 'Chọn Tên/URL'
- Trong 'Chỉnh sửa hồ sơ': Gõ họ tên vào ô 'Tên', gõ đường link blog của bạn vào ô 'URL' (nếu có, còn không để trống), click nút 'Tiếp tục'.
- Click nút 'Xuất bản'.