30 tháng 6, 2015
26 tháng 6, 2015
Đoang Hồ - Mưa con nít. Ướt một đời. Ai lau khô ký ức bồi hồi xưa? Mưa con nít. Vỡ lặng lờ. Thương bong bóng nước bây giờ về đâu?...
NHỚ MƯA CON NÍT
Đoang Hồ
Mưa con nít
Mưa thần tiên
Xếp thuyền mộng mị xuôi miền xa xôi
Mưa con nít
Ướt một đời
Ai lau khô ký ức bồi hồi xưa?
Mưa con nít
Dễ thương chưa!
Nhớ em một thuở đội mưa tắm truồng
Mưa con nít
Mưa nhông nhông
Hạt cười tí tách no lòng tuổi thơ
Mưa con nít
Vỡ lặng lờ
Thương bong bóng nước bây giờ về đâu?...
(25/06/2015)
25 tháng 6, 2015
Đoang Hồ - Lặng lẽ tôi về thăm mái xưa. Ba mươi năm một thoáng như vừa. Ân tình thuở bé giờ đâu nhỉ? Chỉ có lưng trời tiếng gió thưa…
Cảm xúc cho một ngày sẽ về thăm lại mái trường xưa, kỷ niệm 30 năm ra trường của lứa học trò cấp III Châu Thành 1982-1985, Bà Rịa. 30 năm, một phần ba đời người. Nào ai biết sẽ còn được một lần 30 năm nữa hay không? Rồi ai còn ai mất. Phượng ngoài kia vẫn mỗi mùa thay lá…
PHƯỢNG, BA MƯƠI MÙA THAY LÁ…
Đoang Hồ
(mến gởi bạn bè cấp III của tôi)
Lặng lẽ tôi về thăm mái xưa
Ba mươi năm một thoáng như vừa
Nhành hoa đỏ lạ, lòng thêm nắng
Phiến lá xanh mù, mắt đổ mưa
Lối ấy hằng in đầy dáng cũ
Người đây khẽ thắp chút duyên thừa
Ân tình thuở bé giờ đâu nhỉ?
Chỉ có lưng trời tiếng gió thưa…
(24/06/2015)
23 tháng 6, 2015
22 tháng 6, 2015
Đoang Hồ - Sống chính là thân gánh nợ đời. Nợ mình, nợ bạn, nợ xa xôi…Nợ từ muôn kiếp, luân hồi nợ. Cát bụi ngày đi, nợ khóc mời…
GÁNH NỢ TRẦN GIAN
Đoang Hồ
(họa cùng chị Tịnh Kim)
Sống chính là thân gánh nợ đời
Nợ mình, nợ bạn, nợ xa xôi…
Ai gom bão tố đây xin nhận
Mong chút bình yên gởi lại người
Ai đổi nụ cười thay tiếng nấc
Nhận buồn rồi sẽ trả vui thôi
Nợ từ muôn kiếp, luân hồi nợ
Cát bụi ngày đi, nợ khóc mời…
(22/06/2015)
21 tháng 6, 2015
Đoang Hồ - Nếu được xin đời một giấc yên. Trôi đi trúc trắc những ưu phiền. Đưa tâm trí lánh xa phàm tục. Chánh quả không thành cũng thọ tiên...
Viết nhân ngày Quốc tế Yoga 21/06/2015...
XIN MỘT GIẤC YÊN
Đoang Hồ
Nếu được xin đời một giấc yên
Trôi đi trúc trắc những ưu phiền
Trần gian hữu sắc hoà chân khí
Bản ngã vô hình thuận tự nhiên
Đánh thức tiềm năng thân thể vững
Nâng cao khát vọng tính căn hiền
Đưa tâm trí lánh xa phàm tục
Chánh quả không thành cũng thọ tiên...
(21/06/2015)
Đoang Hồ - Cùng là thân phận đàn ông. Mà chưa hiểu hết nỗi lòng dạ Cha. Đời Cha nặng nợ đàn bà. Đời con hơn thế! Thật là thảm thương…
Viết nhân Ngày của Cha 21/06/2015…
THƯA CHA!
Đoang Hồ
Về đây quỳ gối. Thưa Cha!
Vì đời cơm áo con xa xôi Người
Tưởng rằng phố thị rong chơi
Ai ngờ duyên nợ buộc đời phiêu linh
Lời Cha: Nặng nghĩa nặng tình
Sống cho ra sống, cần vinh nhục gì!
Cha từ đất mẹ ra đi
Lao tâm khổ tứ cả vì vợ con
Ngày Cha sức cạn lực mòn
Ngày con trẻ chửa đủ khôn lớn người
Hiếu – Tình chẳng dám bẻ đôi
Hai quê một cảnh đưa vai gánh gồng
Cùng là thân phận đàn ông
Mà chưa hiểu hết nỗi lòng dạ Cha
Đời Cha nặng nợ đàn bà
Đời con hơn thế! Thật là thảm thương…
(20/06/2015)
20 tháng 6, 2015
Đoang Hồ - Dòng đời vạn vật tự nhiên trôi. Lưới họa chưa qua lộc đến rồi. Sống chết vô thường chi đoán định. Dòng đời vạn vật tự nhiên thôi...
TỰ NHIÊN LUẬT
Đoang Hồ
(họa bài Nhẹ Lòng - thơ Kiều Thành)
Dòng đời vạn vật tự nhiên trôi
Lưới họa chưa qua lộc đến rồi
Tính thiện sinh sôi nhân ruộng mật
Tâm hiền nảy nở phúc bờ xôi
Non từ rộng hẹp do vun đắp
Bể đức nông sâu bởi lắng bồi
Sống chết vô thường chi đoán định
Dòng đời vạn vật tự nhiên thôi...
(20/06/2015)
19 tháng 6, 2015
Đoang Hồ - Đời em ngày vừa đến. Đời tôi đã quá trưa. Hạt mầm yêu lỗi hẹn. Gieo nỗi đau lệch mùa…
Cảm tác từ một câu chuyện tình lệch tuổi trên vnexpress…
LỆCH TÌNH
Đoang Hồ
“Chú ơi, cho em hỏi…”
“Này cháu, cho anh xin…”
Những đổi trao qua lại
Ngờ đâu rụng đôi tim…
Nhìn em hừng hực lửa
Ánh mắt buồn hồn nhiên
Lòng tôi bao chất chứa
Mong một lần hóa điên…
Tự dưng tôi biết khổ
Con tim như chưa già
Tự dưng tôi thấy nợ
Ngắt chi nụ tình hoa…
Đời em ngày vừa đến
Đời tôi đã quá trưa
Hạt mầm yêu lỗi hẹn
Gieo nỗi đau lệch mùa…
Thà xem nhau như bạn
Nhìn đời thêm sắc vui
Có nhau rồi ngao ngán
Cả hai thêm ngậm ngùi…
(19/06/2015)
18 tháng 6, 2015
Đoang Hồ - Chị tôi chán phố lại lên rừng. Lúc rượu khi trà tửng tựng tưng. Xé toạc tim mình tìm cảm hứng. Tình thơ lai láng chẳng khi dừng…
Pachi Lan Phương...
CHÂN DUNG PACHI 54
Đoang Hồ
(hoạ cùng Kiều Thành - mừng sinh nhật pachi Lan Phương)
Chị tôi chán phố lại lên rừng
Lúc rượu khi trà tửng tựng tưng
Gặp đệ dê tơ lòng bỗng rựng
Say huynh gấu ngoại lửa như bừng
Lo chi trời đất chân mềm cứng
Mặc kệ gia đời nỗi bại hưng
Xé toạc tim mình tìm cảm hứng
Tình thơ lai láng chẳng khi dừng…
(18/06/2015)
17 tháng 6, 2015
Đoang Hồ - Người lênh đênh ngọn mù khơi. Có không cảm thấu đầy vơi biển tình? Biển đau biển thắt quặn mình. Thương con gìn giữ bình minh quê nhà…
BIỂN ĐAU
Đoang Hồ
Đừng bảo rằng biển không đau
Bao nhiêu tủi nhục vùi sâu đáy lòng
Trong từng khao khát mênh mông
Vỡ òa lớp sóng nghênh ngông rác thù
Đừng hỏi rằng biển ưu tư?
Bao nhiêu sầu hận hồ như lở bồi
Lưng trời nghiêng cánh chim côi
Tình trong mắt mẹ mặn rồi biển ơi
Người lênh đênh ngọn mù khơi
Có không cảm thấu đầy vơi biển tình?
Biển đau biển thắt quặn mình
Thương con gìn giữ bình minh quê nhà…
(16/06/2015)
16 tháng 6, 2015
Đoang Hồ - Đời rồi nhắm mắt sẽ về đâu? Cát bụi hư vô lãng đãng sầu. Hóa kiếp làm mây bay khắp chốn. Hay là ẩn hiện bóng hình câu?...
CÁT BỤI
Đoang Hồ
(cùng họa bài Chuyến Du Hành - Kiều Thành
và Còn Lại - Lan Phương)
Đời rồi nhắm mắt sẽ về đâu?
Cát bụi hư vô lãng đãng sầu
Chén rượu ly tan đưa kẻ trước
Cung cầm vĩnh biệt tiễn người sau
Sa chân vụn vỡ u linh ải
Lạc bước thăng hoa cực lạc cầu
Hóa kiếp làm mây bay khắp chốn
Hay là ẩn hiện bóng hình câu?…
(15/06/2015)
15 tháng 6, 2015
Đoang Hồ - Đời tằm vì lụa nhọc thân dâu. Mẹ đã vì ai tóc ngã màu? Những bữa cơm chiều hiu quạnh ấy. Đơm từng hạt phúc mắt chan sầu…
NỖI NIỀM MẸ
Đoang Hồ
(họa cùng Kiều Thành và chị Lan Phương)
Đời tằm vì lụa nhọc thân dâu
Mẹ đã vì ai tóc ngã màu?
Một mái chống chèo doi bể khổ
Nhiều năm gồng gánh khúc sông đau
An vui góp nhặt chồng con trước
Ấm đủ cầu chờ phận kiếp sau
Những bữa cơm chiều hiu quạnh ấy
Đơm từng hạt phúc mắt chan sầu…
(14/06/2015)
14 tháng 6, 2015
13 tháng 6, 2015
Đoang Hồ - Từ buổi em đi biệt dặm trường. Bên đời hoa cỏ biếng đưa hương. Lòng anh chợt vỡ oà như biển. Con sóng tình dâng nỗi diệu thường...
NGÀY EM ĐI
Đoang Hồ
(họa cùng anh Bỉnh Dương)
Từ buổi em đi biệt dặm trường
Bên đời hoa cỏ biếng đưa hương
Mây giăng xúc cảm mơ hồ lối
Gió nổi tâm tư ủ mịt đường
Chén rượu thèm yêu còn uất nghẹn
Lời thơ khát nhớ mãi buồn vương
Lòng anh chợt vỡ oà như biển
Con sóng tình dâng nỗi diệu thường...
(13/06/2015)
Đoang Hồ - Buồn vui mượn cuộc gợi khơi lòng. Bến ấy ai người khấp khởi mong. Ý tứ dăm câu tràn ước nguyện. Tình say chất ngất nghĩa chồng chồng...
ƠI NGƯỜI...
Đoang Hồ
(họa cùng Thanh Bình)
Buồn vui mượn cuộc gợi khơi lòng
Bến ấy ai người khấp khởi mong
Lắm lúc duyên thơ chia sớt nỗi
Nhiều khi phận bút sẻ san dòng
Xin ngày thắp ngọn bao thương nhớ
Thỏa sức vơi niềm những đợi trông
Ý tứ dăm câu tràn ước nguyện
Tình say chất ngất nghĩa chồng chồng...
(13/06/2015)
12 tháng 6, 2015
11 tháng 6, 2015
Đoang Hồ - Đành chọn cửa thiền gởi xác thân. Tình duyên danh lợi biết đâu lần? Từ đây giã biệt sân phàm tục. Gối nhẹ non xanh một kiếp trần…
TU TỪ ĐÂY
Đoang Hồ
(họa cùng Đời Kỹ Nữ của Tin Nguyen
và Thú Đại Gia của Bích Thuận)
Đành chọn cửa thiền gởi xác thân
Tình duyên danh lợi biết đâu lần?
Đại gia đổi chức không thèm nhận
Kỹ nữ dâng trôn cũng chán mần
Tối tối hương trầm say tiếng mõ
Chiều chiều lửa nến rọi lòng xuân
Từ đây giã biệt sân phàm tục
Gối nhẹ non xanh một kiếp trần…
(11/06/2015)
10 tháng 6, 2015
Đoang Hồ - Lặng ngồi dõi bóng tận trời xa. Nắng quái về đâu buổi xế tà. Gánh nỗi tha phương sầu đất khách. Bao năm hết nhớ lại thương nhà…
THA PHƯƠNG
Đoang Hồ
(họa cùng anh Bỉnh Dương)
Lặng ngồi dõi bóng tận trời xa
Nắng quái về đâu buổi xế tà
Đấy cảnh ngùi ngùi lưng khói sóng
Đây người rưng rức khúc cầm ca
Khua tay vỡ mộng cùng thơ, rượu
Úp mặt chạnh lòng với nguyệt, nga
Gánh nỗi tha phương sầu đất khách
Bao năm hết nhớ lại thương nhà…
(10/06/2015)
Kiều Phan - Trải lòng cùng ca khúc Hững Hờ...
Mời các bạn thưởng thức ca khúc:
HỮNG HỜ
nhạc Huỳnh Công Bá
thơ Kiều Phan
trình bày Thu Trang
Kiều Phan - Sông có nỗi buồn của sông khi không còn trẻ nữa. Nước hững hờ trôi làm sông lở một đời...
HỮNG HỜ
Kiều Phan
Sông có nỗi buồn của sông khi lũ về ào ạt
Mây có nỗi sầu của mây khi vần vũ trên đầu
Người có nỗi đau của người khi ngoảnh mặt lạ nhau
Em có hiểu không khi xa mối tình đầu
Nỗi đau con tim khiến cho lòng quặn thắt
Sông có nỗi buồn của sông khi không còn trẻ nữa
Nước hững hờ trôi làm sông lở một đời
Mây cứ lang thang bay vô tình theo gió
Thắp những chòm sao giăng tối cả bầu trời
Mong có ngày mây nước gặp nhau
Sông có nỗi sầu, người có nỗi đau
Góp chung lại thành con tim tạo hóa
Ai sinh ra cũng phải khóc lần đầu
Bởi một lẽ nỗi sầu nghìn năm hóa đá
Khiến trái tim con người hờ hững nhịp yêu thương
(K.P.)