29 tháng 11, 2012
26 tháng 11, 2012
Đoang Hồ - Ngại nói thương em từ buổi ấy. Nên giờ đắng ruột, trách mình thôi!...
Tình buồn
ĐOANG HỒ
(họa bài Tình Khúc Buồn - thơ Thạch Thảo)
Sông chiều vạt tím lặng thầm trôi
Cánh nhạn tha hương vọng cuối đồi
Chén rượu say đời cung mộng vỡ
Con thuyền lạc bến tiếng lòng rơi
Lần đưa lệ đỏ quên lời hẹn
Bữa tiễn sương mờ lỡ khúc bôi
Ngại nói thương em từ buổi ấy
Nên giờ đắng ruột, trách mình thôi!
(11/2012)
22 tháng 11, 2012
Đoang Hồ - Bưởi em sáng ngọt chiều chua. Say lòng mát ruột cho vừa tình anh…
Miền sông nước Cửu Long không những giàu tôm cá, lúa khoai… mà còn rất nhiều hoa thơm trái ngọt. Một dịp về thăm Hoa Đông Tử ở nơi này, Đoang Hồ bắt gặp câu ca: “đất miền Tây ngọt trái, gái miền Tây…” là gì xin mời các bạn ghé bất kỳ quán hoa trái nhà vườn ở miền Tây sẽ rõ…
CHUYỆN BƯỞI BÒNG 1
Đoang Hồ
Anh ơi thương lấy bưởi bòng
Thân em chưa chồng, hương bưởi còn thơm
Bưởi em lớn trái dày cơm
Mẹ cha o bế sớm hôm mới vầy
Anh đừng mó máy đôi tay
Bưởi kia xót một, lòng này đau ba
Chỉ là hoa trái vườn nhà
Khổ cha cực mẹ gần xa rình mò
Bưởi em vừa bán vừa cho
Còn nguyên lá nụ không lo rụng đài
Người ta một chục mười hai
Em đây mười sáu anh hài lòng chưa?
Bưởi em sáng ngọt chiều chua
Say lòng mát ruột cho vừa tình anh…
(11/2012)
20 tháng 11, 2012
Đoang hồ - Về đây nhặt tiếng vọng ai đò...
MÃI NHỚ LỜI NGƯỜI
Đoang Hồ
(họa bài Thầy Tôi cùng Kiều Thành và Hương Thủy)
Về đây nhặt tiếng vọng ai đò
Người đã xa rồi nhẹ gánh lo
Một kiếp chưa nên tình bạn học
Ba năm đủ vẹn nghĩa sư trò
Rằng tâm xử thế đừng xây tượng
Ấy đạo làm người chớ tạc pho
Ngọn lửa hư vô còn mãi rọi
Mà nay hương khói nhạt thân cò
(11/2012)
19 tháng 11, 2012
Đoang Hồ - Áo giấy qua sông chưa ráo lệ. Ân tình nặng gánh hỡi thầy ơi…
Đời người phải thọ giáo với bao nhiêu thầy? Có những người thầy dạy bảo với thời gian rất dài nhưng ta không chút ấn tượng, sớm quên. Có người thầy gắn bó trong thoáng chốc nhưng ta mãi kính nhớ suốt đời.
Thầy V. ơi, em mãi quý kính thầy. Nhớ cái thời gạo châu củi quế những năm 80, lớp trò nghèo thầy cũng đâu gì hơn. Ngày hai bữa, bát khoai độn cơm tưởng chừng xanh xao mặt chữ. Quần áo giang hồ kỳ hiệp bạt màu, chỉ đỏ chỉ xanh. Những vần thơ thầy thắp lên làm sống dậy tâm hồn thằng học trò ốm nhom ốm nhách. Những tri thức thầy khơi dòng mở ra chân trời cho bao lớp trẻ quê nghèo. Thoáng chốc, thầy đến rồi đi, đi rất xa tận góc miền hải ngoại, không một dòng tin, không một ảnh hình…
THẦY ƠI
Đoang Hồ
Sư trò đạo nghĩa dễ gì vơi
Bút mực bao năm trả nợ đời
Ngọn lửa thi ca ơn buổi thắp
Con đường trí niệm nhớ ngày khơi
Trang văn giũa gọt hồng câu chữ
Bụi phấn rèn tôi sáng ý lời
Áo giấy qua sông chưa ráo lệ
Ân tình nặng gánh hỡi thầy ơi…
(11/2012)
15 tháng 11, 2012
Đoang Hồ - Đành gom hết lá thu bay. Đêm đêm sưởi ấm tháng ngày vắng em…
BỞI MÙA THU
Đoang Hồ
Một mùa thu nữa đi qua
Bóng người tâm tưởng đã xa thật rồi
Ai về đếm lá cùng tôi
Vàng câu mong nhớ, tím lời yêu thương
Ngày xưa gót ngọc rộn hương
Lòng tôi như lá bên đường lặng thinh
Ví dầu người ấy tường minh
Đừng chao mắt biếc cho tình cút côi
Nỗi đau mùa trước chưa nguôi
Nhìn cây trơ áo tim tôi buồn gầy
Đành gom hết lá thu bay
Đêm đêm sưởi ấm tháng ngày vắng em…
(tàn Thu 2012)