31 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Chén rượu mua vui ngày lớn tuổi. Lời thơ tạ lỗi buổi xuân thì...




SINH NHẬT BUỒN
Đoang Hồ
(tặng Sự Thành – chúc mừng sinh nhật 05/11)

Ngẫm lại nửa đời hỏi được chi?
Vợ yêu lớn bé chẳng ra gì
Đường tình loạn nhịp bờ tim mỏi
Bước nghiệp khan tài thể trí suy
Chén rượu mua vui ngày luống tuổi
Lời thơ tạ lỗi buổi xuân thì
Râu xồm tóc bạc, bàn tay trắng
Nhắm mắt chua lòng, dọ dẫm… đi…
(10/2012)






27 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Đồi hồng rựng nụ chưa mời nhấm. Suối ngọc mơn trầu đã muốn têm...




NHỤC THỂ
Đoang Hồ
(họa tranh)

Xác thịt buồn ngồi quạnh sánh đêm
Người ơi mộng rũ ướt chân thềm
Đồi hồng rựng nụ chưa mời nhấm
Suối ngọc mơn trầu đã muốn têm
Tịch bóng thương sao bờ cánh guộc
Liêu khuya tiếc quá nét môi mềm
Bờ ân bến ái mùa xưa vọng
Gió bạc nghe tình chua xót thêm...
(10/2012)

25 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Rổ rá bung vành còn có bạn. Về thôi cạp nốt chút duyên thừa...




XIN EM
Đoang Hồ

Em ơi thương nhớ đã đang mùa
Nỡ bỏ chơi rồi ai đẩy đưa
Một mảnh tình thơ còn bé dại
Đôi bầu huyết mộng vẫn xinh xưa
Hoa thơm mấy thuở thưa người hái
Quả lạ sao giờ lắm kẻ mua
Rổ rá bung vành còn có bạn
Về thôi cạp nốt chút duyên thừa
(10/2012)






20 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Sỏi đá vô tri còn tủi phận. Sao người nỡ buộc thắt tim nhau!...



Trò duyên tình ai hứng tung may rủi
Mấy lần đau cho được một lần thương?

KHÓC ĐI EM
Đoang Hồ

Hỏi rằng em được mấy lần đau
Giọt lệ bi ai sớm ngả màu
Kiếp số bươn chèo doi bể cạn
Duyên tình ngụp lặn khúc sông sâu
Chua lòng kẻ sĩ vờn con nước
Buốt ruột hồng nhan lỡ nhịp cầu
Sỏi đá vô tri còn tủi phận
Sao người nỡ buộc thắt tim nhau!
(10/2012)





18 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Ba-ri-a, có gì đẹp không em? Ngày anh về, hoa ban hồng phủ lối...



Nhà thờ Chánh tòa Bà Rịa...

Ơi, Ba-ri-a
ĐOANG HỒ

Ba-ri-a, có gì đẹp không em?
Ngày anh về, sắc trời sao tím thế
Những cung đường phổng phao đầy hoa lệ
Góc phố quen nghe chật chội nỗi niềm

Đèn vàng khuya u linh soi ngàn sương
Hàng cây si bạc tóc đứng canh đường
Vuông cửa sổ phiêu diêu màu phúng dụ
Khúc nhạc buồn ai gọi nhớ gởi thương

Tháp Nhà Tròn chim trời mùa treo tổ
Bờ Dinh giang giờ thôi tím ti-gôn
Núi đồi xa khói dìu mây kết nhớ
Qua Long Hương mượn dáng đá ru hồn

Ba-ri-a, có gì đẹp không em?
Ngày anh về, hoa ban hồng phủ lối
Chuông thánh đường giục chân đời ai vội
Lời kinh xưa còn cháy khát môi mềm
(10/2012)

* Ba-ri-a: Bà Rịa





17 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Bến cũ sầu u thuyền có hiểu. Còn thương xin hát lý tìm nhau...




LÝ TÌM NHAU
Đoang Hồ

Còn thương xin hát lý tìm nhau
Từ dạo người đi lẻ mái đầu
Hoa cỏ trôi thương miền trảng rộng
Lục bình dạt nhớ chốn vàm sâu
Khua chèo chạnh dạ xanh xao bóng
Mượn rượu mềm lòng tím tái câu
Bến cũ sầu u thuyền có hiểu
Còn thương xin hát lý tìm nhau...
(10/2012)





16 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Nghe thương đói cữ, nhớ tràn đêm...




THỬ LÒNG
Đoang Hồ

Dạo để lòng này thử vắng em
Nghe thương đói cữ, nhớ tràn đêm
Tàn khuya quạnh quẽ, bờ tim lạnh
Xế buổi đìu hiu, khúc ruột mềm
Day dứt lời ân mờ vọng giậu
Nôn nao dấu ái tím loang thềm
Xa nhau mấy bữa như vài tháng
Bỏ Phật anh về, không ở thêm!
(09/2012)






11 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Ai rung nhạc khúc mùa ly biệt. Chén rượu tàn đêm lắng đọng lời...




NHỚ BẠN
Đoang Hồ

Từ buổi trăng ngàn dạt thẳm khơi
Lòng này nhớ bạn luống đầy vơi
Tâm tư cuộn chảy tràn sông núi
Niệm ý trào dâng thấu đất trời
Mượn gió lùa sương, mơ mộng rụng
Ôm đèn gối bóng, nỗi niềm rơi
Ai rung nhạc khúc mùa ly biệt
Chén rượu tàn đêm lắng đọng lời
(08/2012)





10 tháng 10, 2012

Lý Đoàn Tín - Cảm nhận về Ơi, Ba-ri-a




Cảm nhận về ƠI, BA-RI-A
Lý Đoàn Tín

Chiều gần cuối tuần, í ới gọi nhau về Bà Rịa, viếng tang bố của người bạn chung lớp, nhân tiện thăm lại chốn cũ. Từng góc phố, con đường tráng lệ mang dáng dấp đô thị, khẳng định sự phát triển hạ tầng, phát triển xã hội. Mừng cho đất nước ngẩng đầu sánh vai với các anh em trong khu vực Đông Nam Á, nhưng cũng ngậm ngùi khi không gian xưa nay còn đâu nữa…

Đâu rồi hàng cau ngã tư Xóm Cát, lấy chỗ nào cho trăng về đậu? Đâu rồi dáng xưa – một thuở mềm lòng.

Quây quần cùng bạn hữu rồi tìm một không gian riêng cô đọng hơn, chắt lọc hơn. Đó là Logia của nhà bố Đốc tờ Quỳnh, đàn ca dìu dặt, đêm mờ sương.

Góc nhìn từ nhà bố Đốc tờ Quỳnh ra Quốc lộ có hàng cây thấm đẫm sương đêm, xỏa tóc đón ánh đèn vàng đẹp sững sờ, hòa sắc lung linh, trang nghiêm đứng canh đường với một chút lả lơi đùa cơn gió vội. Bây giờ rất khuya, thỉnh thoảng có một chuyến xe thảng thốt lại qua nên tôi biết mình đang nhìn một không gian đang chạy qua thời gian chứ không phải chiêm nghiệm một bức tranh phong cảnh mang màu sắc về Levistan.

Đèn vàng khuya u linh soi ngàn sương
Hàng cây si bạc tóc đứng canh đường
Vuông cửa sổ phiêu diêu màu phúng dụ
Khúc nhạc buồn ai gọi nhớ gởi thương

Đêm đó, tôi biết có một người không ngủ. Đêm đó, tôi biết có một tâm hồn nhạy cảm ru mình vào ký ức, ký ức dẫn dụ người nghệ sỹ từ Bà Rịa đến giảng đường kinh tế.

Thương chi mà cuộc gọi 03h00 đêm tóc rối mù mù. Xin gởi các bạn lời thơ tôi nhớ được:

“Giá nói yêu em từ dạo đó,
Giờ chẳng lang thang nhặt tiếng đàn”
(Bình Chánh, 20/10/2012)





8 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Quê kiểng muôn chiều sũng đục mây. Tha nhân khúc ruột lệ vơi đầy. Đêm đêm văng vẳng lời ai oán. Mà xót thương ôi mảnh đất gầy...




Xót quê
ĐOANG HỒ

Quê kiểng muôn chiều sũng đục mây
Tha nhân khúc ruột lệ vơi đầy
Mưa tuôn mắt mẹ niềm lênh láng
Gió thét lòng cha nỗi ngụa ngầy
Xám đất cuồng giông gào rú quậy
Đen trời mãnh lũ nộ hờn quây
Đêm đêm văng vẳng lời ai oán
Mà xót thương ôi mảnh đất gầy
(08/10/2012)






Sự Thành - Lữ thứ dõi chiều tê tái lắm. Bão xa quần nát trái tim gầy...



Bão số 7 đang đổ vào miền Trung. Những người con tha hương nơi mảnh đất phương nam nhìn mây chiều mà lòng tê tái, xót xa cho đất và người quê nhà. Ai một lần qua đêm với bão mới cảm nhận hết nỗi tang thương, mất mát do bão gây ra.

BÃO XA
Sự Thành

Gầm trời xuống thấp gió lùa mây
Mưa nảy nòi lên phố ngập đầy
Đám rối điện chùng run bật bật
Dòng trơ xe khói thở ngầy ngầy
Đì đoàng Thành phố giông đang mở
Sầm sập Quê nhà bão đã quây!
Lữ thứ dõi chiều tê tái lắm
Bão xa quần nát trái tim gầy
(08/10/2012)






4 tháng 10, 2012

Đoang Hồ - Ảo ảnh cung phi dời gót lụa. Say lòng lão sĩ đất nam phương...



Những chặp mưa đêm mưa ngày cuối tháng chín đầu tháng mười đã làm tiết trời Sài Gòn trở mình se lạnh. Y như hẹn, các cô gái Huế tha hương trong công ty Đoang Hồ cũng kịp khoe chút duyên thầm, duyên dáng, yêu kiều, thẹn thùng trong màu len tím…, hớp hồn bao lão sĩ thích mộng du…

Chao ôi! Tím Huế
ĐOANG HỒ

Cứ ngỡ hoàng hôn đổ xuống rồi
Đường chiều thấp thoáng dáng em trôi
Ai mang tím Huế xa thành Nội
Cánh nón nghiêng chao một góc trời

Hồn thiêng núi Ngự mang mang nét
Vóc ngọc dòng Hương đượm đượm sương
Ảo ảnh cung phi dời gót lụa
Say lòng lão sĩ đất nam phương

Tình tui o hỡi có chừng ni
Quá buổi duyên xuân, mộng lỡ thì
Đẩn bạo o thưa cùng bọ mạ
Rằng mô nỏ xứng, xứng tui đi

Sài thành mộng mị tím thâm u
Mắt liếc môi choa nỡ khước từ
Bằng lăng lãng đãng nuông chiều gió
Mặc niệm tình tôi phút mộng du
(09/2012)





3 tháng 10, 2012

Sự Thành - Sông chiều áo trắng ai xinh. Nao lòng lữ thứ khúc tình ru em...



Đồng cảm cùng HUẾ MƠ của Đoang Hồ...

HUẾ MỘNG
Sự Thành

Ta về nhặt chút tàn thu
Liêu trai sắc Huế lạnh mù mênh mang 
Lăng xưa mộ tịch bên đàng
Đền đài huyễn hoặc tận cùng thâm u
Thiên thu vọng tiếng núi gù
Hương Giang vạn thuở nói lời hoài sinh 
Sông chiều áo trắng ai xinh
Nao lòng lữ thứ khúc tình ru em
(02/10/2012)






2 tháng 10, 2012

Maria Thanh Thủy - Thuyền gia ruỗng mục lệ ngang chừng. Hết nghĩa thôi tình lại hóa dưng. Dạm hỏi biển nào không gợn sóng? Phân ly cốt nhục lấy chi mừng!...




CẢM THÔNG
Maria Thanh thủy
(họa bài Tan Vỡ - thơ Sự Thành)

Thuyền gia ruỗng mục lệ ngang chừng
Hết nghĩa thôi tình lại hóa dưng
Mắt trẻ chơi vơi kêu với khóc
Lòng cha não nuột bỏ hay ngừng
Lo ngày mộng ủ bao giằn vặt
Sợ tối mơ ươm những nhũn chùng
Dạm hỏi biển nào không gợn sóng?
Phân ly cốt nhục lấy chi mừng!
(10/2012)






Đoang Hồ - Đành thôi duyên nợ bấy nhiêu chừng. Nước lã thương hồ lạt bến dưng. Mộng ước tàn phai nhòa bóng lệ. Dòng trôi đôi ngã đắng hay mừng?...




Mộng vỡ
Đoang Hồ

Đành thôi duyên nợ bấy nhiêu chừng
Nước lã thương hồ lạt bến dưng
Nửa kiếp chăn hoa u uất xếp
Mười năm gối gấm xót xa ngừng
Vườn xưa mắt ấy còn ôm tưởng?
Lối cũ lòng đây biết có chùng?
Mộng ước tàn phai nhòa bóng lệ
Dòng trôi đôi ngã đắng hay mừng?
(02/10/2012)





Sự Thành - Rồi mai trên bước đời cô lẻ. Anh ước duyên ai sớm lệ mừng...



Còn nhớ cuộc rượu năm nào Thư Sanh thảng thốt: Tám năm tàn cuộc vợ chồng, Cũng dư lời trách, cũng nồng lời yêu. Mà giờ đây ngao ngán: Mười năm ước mộng hóa người dưng! 
Giấy đăng ký kết hôn chỉ là thủ tục và giấy chứng nhận ly hôn cũng chỉ là thủ tục xã hội mà thôi. Khi lòng người đã không còn chung lối thì mọi ràng buộc trên giấy tờ đều trở nên vô nghĩa. 
Chia tay có gì vui? Giải thoát là chút trân trọng cuối cùng dành cho nhau. Có thương là thương cho con thơ, chín tuổi đầu đã nghẹn ngào giọt nước mắt phân ly tình phụ tử. Có tội là tội cho mẹ già, ngày bạc đầu còn phải ngậm ngùi cám cảnh hạnh phúc con trai vỡ tan.
Rồi mai đây trên dòng đời xuôi ngược, lỡ có gặp nhau, thì mong rằng hai trái tim tan vỡ kia hãy nghĩ tới những tháng ngày đầu ấp tay gối mà nhìn nhau bằng ánh mắt cảm thông, bè bạn.
Cuộc rượu đặc biệt nào cho bạn bè cùng chia sẻ, gột rửa nỗi lòng đi, Thư Sanh ơi!

TAN VỠ
Sự Thành

Đàn siết cung chi nhịp dỡ chừng
Mười năm ước mộng hóa người dưng!
Sân tòa trưa nắng dời thêm vội
Ngõ xóm chiều mưa bước lại ngừng
Cậy kế Tạo Công, ngờ kế hỏng
Vận tơ Nguyệt Lão, biết tơ chùng
Rồi mai trên bước đời cô lẻ
Anh ước duyên ai sớm lệ mừng
(27/09/2012)





Đoang Hồ - Áo trắng ai trôi chiều bến mộng. Nao lòng lữ thứ khúc tình ru...





HUẾ MƠ

Đoang Hồ
(họa bài Chốn Xưa - thơ Trương Nữ Hương Thủy)

Ta về lượm nhặt chút tàn thu
Sắc Huế liêu trai ngõ lạnh mù
Lăng tẩm mênh mang màu mộ tịch
Đền đài huyễn hoặc nét thâm u
Hoài sinh vạn thuở lời sông gọi
Vọng ảo thiên thu tiếng núi gù
Áo trắng ai trôi chiều bến mộng
Nao lòng lữ thứ khúc tình ru
(02/10/2012)