30 tháng 3, 2012
15 tháng 3, 2012
Đoang Hồ - Núi Sọ năm xưa Chúa hiến mình. Thương đời lạc lối ngục hư vinh. Quyền uy dấu thánh, vinh danh Chúa. Nguyện khấn một đời, sống khiết trinh...
THẬP GIÁ
Đoang Hồ
(chiêm nghiệm mùa Chay)
Núi Sọ năm xưa Chúa hiến mình
Thương đời lạc lối ngục hư vinh
Vòng gai rỏ máu, đau nhân thế
Thập giá phơi lòng, xót thánh linh
Sự sống khởi đi từ cõi chết
Hào quang mang đến bởi ô hình
Quyền uy dấu thánh, vinh danh Chúa
Nguyện khấn một đời, sống khiết trinh...
(03/2012)
Đoang Hồ - Chén rượu khơi mùa khắc khoải mong. Đôi uyên lỗi nhịp, tiếc tình nồng. Tâm tư ngấu nghiến phương trần tục. Bỏng rộp hồn tôi, cháy nát lòng...
MONG MONG NHỚ NHỚ
Đoang Hồ
(họa bài Hoài Mong – thơ Đỗ Quới)
(họa bài Hoài Mong – thơ Đỗ Quới)
Chén rượu khơi mùa khắc khoải mong
Đôi uyên lỗi nhịp, tiếc tình nồng
Dây sầu nối mạng chừng bao núi?
Sợi nhớ thông đường đã mấy sông?
Những tưởng trăng đầy vui phố vắng
Đâu ngờ mộng khuyết quạnh phường đông
Tâm tư ngấu nghiến phương trần tục
Bỏng rộp hồn tôi, cháy nát lòng...
(03/2012)
Đôi uyên lỗi nhịp, tiếc tình nồng
Dây sầu nối mạng chừng bao núi?
Sợi nhớ thông đường đã mấy sông?
Những tưởng trăng đầy vui phố vắng
Đâu ngờ mộng khuyết quạnh phường đông
Tâm tư ngấu nghiến phương trần tục
Bỏng rộp hồn tôi, cháy nát lòng...
(03/2012)
8 tháng 3, 2012
Đoang Hồ - Ngẫm nghĩ mà thương cái vợ mình. Đêm ngày bận bịu nợ ba sinh. Ăn đời ở kiếp thôi đành vẹn. Ngẫm nghĩ mà thương cái vợ mình...
THƯƠNG VỢ
Đoang Hồ
(thơ cho ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3)
Ngẫm nghĩ mà thương cái vợ mình
Đêm ngày bận bịu nợ ba sinh
Đôi bề bố mẹ, tròn câu hiếu
Một gánh chồng con, khéo chữ tình
Mấy thuở than dài, duyên phận số
Nhiều khi thở ngắn, thực hư vinh
Ăn đời ở kiếp thôi đành vẹn
Ngẫm nghĩ mà thương cái vợ mình...
(03/2012)
Đoang Hồ - Vòng tay một thuở bế lời yêu. Bóng Mẹ oằn cong cả bóng chiều...
BÓNG CHIỀU CONG
Đoang Hồ
(thơ cho ngày Quốc tế Phụ nữ 8/3)
Cung đời mấy nẻo dáng liêu xiêu
Bóng Mẹ oằn cong cả bóng chiều
Dốc ngực bao mùa khai mạch sống
Vòng tay một thuở bế lời yêu
Tâm can cọc cạch như nang lửa
Huyết mạch đong đưa tựa cánh diều
Đủ thấy thân con giờ lớn thẳng
Hao gầy lòng Mẹ biết bao nhiêu...
(03/2012)
1 tháng 3, 2012
Đoang Hồ - Mấy tiếng chuông khuya đổ nhạt dần. Hiên đời lắng đọng suối lòng ngân. Đời người mỏng mảnh như mây khói. Cánh hạc về đâu thoáng ngại ngần...
TRÔI
Đoang Hồ
(họa vận bài Xuân Trôi – thơ Kiều Thành)
Mấy tiếng chuông khuya đổ nhạt dần
Hiên đời lắng đọng suối lòng ngân
Tâm linh thức tỉnh phương thờ phụng
Tạo hóa suy tư kiếp chuyển vần
Bạc tóc còn lo chưa khởi nghiệp
Nhăn da mãi hỏi đã nên nhân
Đời người mỏng mảnh như mây khói
Cánh hạc về đâu thoáng ngại ngần...
(02/2012)