Khung trời cũ
ĐOANG HỒ
(kỷ niệm 25 năm ra trường – mến tặng bạn bè K10-ĐHTCKT)
Những bức ảnh ngã màu thời gian
Em có nhận ra tôi hai lăm năm về trước
Những cô gái cậu trai một thời ký túc
Tóp teo như lát khoai mì...
Đời sinh viên nào biết sợ là gì
Bụng meo mốc sao sờn lòng tuổi trẻ
Đêm không ngủ là những đêm nhớ mẹ
Túi cơm lưng tháng bay vèo...
Rồi tập tành yêu
Nâng ghi-ta vỗ về từng phiến nhạc
Lòng rực lửa bập bùng khúc hát
Dân tài chính cũng lắm bể dâu
Buồn vui vơi đầy theo từng con số
Hạch toán yêu đương vẽ vời mở sổ
Ghi nợ cho mình và ghi có cho em...
Hai lăm năm ngồi rượu bên thềm
Mái trường cũ ai người thành đạt
Đòi hỏi gì ở cõi đời được mất
Bạn bè sao nỡ biếng thăm...
Có bạn ra trường mãi biệt tăm
Không một dòng tin, không lần gặp mặt
Có bạn xác thân về với đất
Khói hương buồn cay thắt ruột người thương
Hình như em vẫn còn đợi tôi góc cuối giảng đường
Cây phượng lão cạn rồi sắc đỏ
Cánh hoa dầu xoay muôn chiều nỗi nhớ
Nỗi nhớ nào lọng ngọng bên sân…
Hai lăm năm trời đất xoay vần
Những bức ảnh mỏng manh ký ức
Khung trời cũ xin lần về tá túc
Ôm giấc mơ xưa thỏa những ngày…
(08/2014)
"Hạch toán yêu đương vẽ vời mở sổ
Trả lờiXóaGhi nợ cho mình và ghi có cho em..."
Hay quá, Đoang Hồ ơi ! Sao bạn làm thơ hay dữ vậy ? Sau từng ấy năm chòi đạp giữa dòng đời, chợt nao nao khi xem vần thơ của bạn. Đặc biệt "thấm" câu "Có bạn xác thân về với đất ...", từ ngày ra trường đến nay, số bạn "đã đi xa" cũng nhiều lắm rồi.
XóaCảm ơn Hữu Thái ghé thăm và chia sẻ. Bốn năm ngày giảng đường đêm ký túc là khoảng thời gian khó quên với tất cả chúng ta. Dù đang ở vị trí nào trong xã hội, thành đạt hay nghèo khó, sống trong nước hay bôn ba hải ngoại,... chúng ta đều có một phần ký ức chung...
Hai lăm năm trời đất xoay vần. Chúng ta rồi cũng sẽ già, sẽ nhiều hơn những ốm đau bệnh tật... Thêm một lần 25 năm nữa, biết còn ai trên cõi đời này hỡi những bè bạn K10-ĐHTCKT mến yêu....
Thật thương cho Bùi Tam Tự 10K10, Việt Hà 08K10 và một số bạn khác đã sớm ra đi...