KHÚC MƯA ĐÊM
Đoang Hồ
Hạt buồn nào tụng niệm trên mặt người
Tiếng lòng nào bì bọp vỡ trên môi
Đèn vàng khuya soi nỗi niềm mờ tỏ
Phố buông chùng mang từng bước chân trôi
Mượn bờ vai dìu nhau qua tháng ngày
Bên hiên đời lầm lũi gió mưa bay
Ta ru người bằng câu kinh tình ái
Đời ru ta bằng hạt lệ guộc gầy
Hạt nào vàng đi cho lá thêm xanh
Hạt nào trùng tu thân xác thị thành
Thôi phấn son em vào mùa chay tịnh
Ta ngậm ngùi hương khói đợi thâu canh
(10/2013)
Dạo này hiền Huynh làm toàn thơ tình sâu lắng thôi, Huynh làm kiểu này pà Chị có 'nghi kỵ" gì không đấy? Kể ở đời này nếu sống mà không còn yêu thì chắc là chỉ tồn tại thôi Huynh nhỉ. Chúc gia đình Huynh cuối tuần vui vẻ!
Trả lờiXóaLàm thơ vừa cho chị vừa cho em thì cũng không đến nỗi "nghi kỵ" đâu Hà đệ... :).
XóaChúc đệ nhiều niềm vui trong công việc...