ÁC MỘNG
Đoang Hồ
Lòng nứt nẻ tưởng chừng thành hoang mạc
Dạ chai sần từ dạo mưa thôi rơi
Người nhắm mắt mặc duyên tình trôi dạt
Bỏ sau lưng những rung động đầu đời
Châm điếu thuốc bằng những ngọn lửa lòng
Vần vũ khói ngỡ mây chiều về vội
Người đi xa chắc gì người không tới
Da thịt buồn nhơm nhớp nỗi chờ mong
Ta mỏi gối giữa lưng đồi gió mọng
Chân quỵ rồi trong mê lộ hoang vu
Người xa xót trở mình như cánh võng
Giấc mơ hoang nghe thân xác nhục nhừ
(04/2010)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
- Trong 'Nhận xét với tư cách': Bạn chọn mục 'Chọn Tên/URL'
- Trong 'Chỉnh sửa hồ sơ': Gõ họ tên vào ô 'Tên', gõ đường link blog của bạn vào ô 'URL' (nếu có, còn không để trống), click nút 'Tiếp tục'.
- Click nút 'Xuất bản'.